Chí Tôn Đồng Thuật Sư Tuyệt Thế Đại Tiểu Thư

Chương 38


trước sau



Dạ Thiên Minh nhìn nữ nhân đang lao về phía mình.

Bộ dáng nàng thực sự chật vật, khuôn mặt nhuốm máu đen lúc trước tuy đã được tẩy sạch.

Nhưng bởi vì không ngừng chạy trốn, lúc này dính đầy bụi đất trộn lẫn với mồ hôi, so với trước kia cũng không tốt hơn bao nhiêu.

Quần áo trên người có thêm vài chỗ rách, trong lúc hành động có thể mơ hồ nhìn thấy da thịt bên dưới.

Chỉ là, cho dù đang chật vật như vậy, còn giơ tay hướng hắn kêu cứu mạng, nhưng thật kỳ lạ là hắn không cảm giác được khí tức trên người nàng yếu đi chút nào.


Ngay cả tiếng kêu cứu mạng kia, cũng kêu đến mười phần khí thế, thiên kinh địa nghĩa.

Dạ Thiên Minh híp mắt đánh giá Lạc Thanh Đồng, đồng thời Lạc Thanh Đồng cùng đang đánh giá nam nhân đối diện.

Không thể không nói, kể cả khi không thấy rõ được khuôn mặt của người nam nhân này, cũng không che giấu được một thân khí thế cùng phong hoa tuyết nguyệt.

Hắn đang cúi đầu nhìn nàng, giống như vị thần trên chín tầng trời rũ mắt nhìn con dân của hắn.

Đạm mạc, uy nghiêm, cao ngạo, sắc sảo! Không thể với tới!
Nhưng ngay sau đó, Lạc Thanh Đồng liền đuổi những cảm xúc này trong đầu mình đi.

Nói giỡn! Vì mạng sống, cho dù hắn thật là thần thánh trên chín tầng trời, nàng cũng phải đem hắn từ trên tòa sen cao cao tại thượng kia kéo xuống!
"Soái ca, cứu mạng a!"
Lạc Thanh Đồng hít một hơi thật sâu, cất giọng kêu lên: "Nếu ngươi không cứu ta, ta liền nói cho mọi người ở sơn mạch Cửu Vu Sơn, ở trên đùi chỗ gần tiểu đệ đệ của ngươi có..."
Oanh!
Thân hình Dạ Thiên Minh nháy mắt liền động, lập tức xuất hiện bên người Lạc Thanh Đồng, Tiếp Thiên thần thủ cảm nhận được hơi thở uy hiếp từ hắn, điên cuồng hét lên một tiếng.

Công kích dữ dội như dời non lấp biển, hướng về phía hắn mà tấn công!
Phanh!
Khí tức của Dạ Thiên Minh cùng khí tức của Tiếp Thiên thần thú mạnh mẽ va chạm với nhau.


Hai cỗ khí tức cường hãn va chạm, một đạo nối tiếp một đạo xé rách bầu trời, liên miên không dứt.

Oanh!
Trong tiếng tru đau đớn của Tiếp Thiên thần thú, Dạ Thiên Minh chém rớt một cái đuôi của nó, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Lạc Thanh Đồng, người đã chạy biệt tăm biệt tích.

Nữ nhân này, lại

lừa hắn! Sắc mặt Dạ Thiên Minh không khỏi âm trầm.

Vừa rồi hắn hoàn toàn vô thức mà hành động.

Thanh âm Lạc Thanh Đồng cực kỳ vang dội, nói ra chuyện riêng tư của hắn.

Hắn chưa kịp suy nghĩ thì thân thể đã theo bản năng xông ra.

Trên thực tế, nữ nhân kia căn bản không biết hắn là ai, nàng có thể khoe khoang cái gì? Huống chi, trên đùi hắn, căn bản là không có cái gì hết.

Nữ nhân này thật đúng là cái gì cũng dám nói.

Thời điểm Dạ Thiên Minh tức giận đến nghiến răng, Lạc Thanh Đồng sớm đã chạy xa.

Má ơi! Ánh mắt của nam nhân kia thật đáng sợ! Lạc Thanh Đồng tự nghĩ, nếu chính mình bị đối phương lừa ba lần liên tiếp, ánh mắt của nàng phỏng chừng sẽ càng đáng sợ hơn so với đối phương.


Càng nghĩ càng tăng tốc chạy trốn.

Nam nhân kia mạnh đến nổi không giống người! Tiếp Thiên thần thú cường hãn như vậy, hắn giơ tay một cái liền chặt đứt đuôi người ta.

Lạc Thanh Đồng cũng không biết mình cứ trêu chọc người nam nhân này nhiều lần như vậy là đúng hay sai.

Graoooo!!!
Phía sau không ngừng truyền đến tiếng gào rú rống giận thảm thiết của Tiếp Thiên thần thú, cũng không biết là bị nam nhân kia chà đạp đến mức nào.

Bị nàng lừa một lần nữa, chỉ sợ là đối phương đang giận chó đánh mèo trút lên đầu Tiếp Thiên thần thú.

Lạc Thanh Đồng không khỏi ở trong lòng niệm vài tiếng a di đà phật cho Tiếp Thiên thần thú, chuẩn bị kiếm đường lặng lẽ xuống núi.

Đúng lúc này, dưới chân nàng bỗng xuất hiện một khe nứt.

Không đợi nàng kịp phản ứng, một cổ lực khổng lồ trong nhát mắt hút nàng đi vào..



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện