Chí Tôn Đồng Thuật Sư Tuyệt Thế Đại Tiểu Thư

Chương 79


trước sau



- Dịch: Autumnnolove--
Nửa tháng sau, phân thành Hắc Vực ở phía bắc Đông Li quốc
Lạc Thanh Đồng một thân y phục đen xuất hiện ở một nơi tăm tối bên ngoài tòa thành, áo choàng che khuất hơn nửa khuôn mặt của nàng, chỉ để lộ ra một cái mặt nạ la sát vạn phần tà khí.
"Nơi này chính là phân thành Hắc Vực?"
Hắc Vực, là một địa phương tồn tại khá đặc biệt ở đại lục Chân Diễn.
Nó có một vị trí trong lòng các nước lớn, nhưng lại hoàn toàn độc lập với các nước này.


Mỗi một quốc gia, cho dù là thượng đẳng quốc, hạ đẳng quốc hay là siêu hạng đế quốc như đế quốc Thiên Vũ, đều có một phân thành như vậy tồn tại.
Ở Hắc Vực, ngươi có thể làm bất cứ chuyện gì, mua bất cứ thứ gì mà ngươi muốn, thậm chí là ám sát bất kỳ kẻ nào mà ngươi muốn hắn phải chết!
Chỉ cần có giao dịch, chỉ cần người đủ sức trả thì không có chuyện gì mà Hắc Vực không dám làm!
Đây là một nơi khá tăm tối, cũng được nhóm tu luyện giả ở đại lục Chân Diễn gọi là Thánh vực hắc ám.

Tứ đại Thánh triều cũng không có cách nào với nó.
Không ai biết được người đứng sau Hắc Vực là ai, chỉ biết tước vị của hắn là Minh, tự xưng là Minh Tôn.
Ở Hắc Vực, hắn chính là chúa tể duy nhất, cũng là luật pháp!
Có thể khiến cho các đại Thánh triều đều phải kiêng dè, cho phép bên trong lãnh thổ quốc gia của mình xuất hiện một phân thành hoàn toàn độc lập và không nghe theo hiệu lệnh của quốc gia, thực lực của Minh Tôn này chỉ sợ là thông thiên triệt địa*.
(*) - 通天彻地: bản lĩnh cao cường khắp cả trời đất.

(Wattpad: Autumnnolove)
Lạc Thanh Đồng lúc này muốn đi vào phân thành Hắc Vực ở Đông Li quốc để tìm kiếm thuốc giải độc cho bản thân.

Sau khi lùng sục khắp núi Cửu Vu mà không có thu hoạch, nàng biết rõ nếu như muốn tìm đủ các loại giải dược e rằng chỉ có thể tới Hắc Vực, nơi không sợ thực lực của các đại Thánh triều cũng như xúc tu của nó trải rộng khắp các ngõ ngách trên các đại lục.

Mà Hắc Vực không phải nói muốn vào là vào.
Vù vù!
Thân ảnh của Lạc Thanh Đồng lướt lên, toàn bộ áo choang trên người nàng bay lên giống như một con diều hâu mạnh mẽ, đang hướng về phía phân thành khổng lồ đang mờ mờ ảo ảo xuất hện trong bóng tối.
Róc rách!
Một cái hào* thật lớn nằm ở bên ngoài phân thành Hắc Vực xuất hiện trong tầm mắt của Lạc Thanh Đồng.
(*) - 护城河: thời xưa hay đào mấy con sông quanh thành nhằm mục đích bảo vệ thành hay còn được gọi là sông hộ thành.
Cái hào hộ thành này được bao phủ bởi xương cốt trắng lành lạnh, trong đó còn có không ít thi thể của tu luyện giả còn chưa bị phân

hủy hoàn toàn, cứ lửng thửng phiêu đãng bên trong dòng nước của cái hào.
Vô số binh khí bảo vật đều đang chìm nổi tại đây, nhưng mà không có bất kỳ kẻ nào dám đi xuống vớt những món bảo vật đó lên.
Cái hào này được đào để bảo vệ thành, hay còn gọi là sông Hoàng Tuyền!
Chỉ cần rơi vào trong đó, cho dù là cường giả cấp bậc Võ Vương cũng có thể bị ăn mòn trong vòng một cái chớp mắt, hòa thành một khối xương cốt trắng trong đó!
Tương truyền rằng phân thần Hắc Vực nhiều vô số, bên ngoài mỗi tòa thành đều có một cái hào có liên quan mật thiết tới địa hình cùng nhịp thở của quốc gia đó.
Cái hào bên ngoài phân thành Hắc Vực trong Đông Li quốc này uy lực chỉ có thể ăn mòn được Võ vương.

Mà cái hào ở những đế quốc siêu hạng hay là Thánh triều thì uy lực lại càng cao hơn nữa!
Người ta nói rằng hào nước hộ thành bao quanh bốn phía thành Hắc Vực, ngay cả cường giả Thánh cảnh rớt vào trong đó cũng không có cách nào thoát khỏi!

Có thể thấy thực lực của Hắc Vực đáng sợ tới nhường nào!
Muốn tiến vào Hắc Vực thì phải có thực lực vượt qua sông Hoàng Tuyền.

Giờ phút này, bên trên sông Hoàng Tuyền chính là một sợi xích làm bằng rễ cây đang nằm trơ trọi.
Không có chỗ nào trên dây xúc mà người ta có thể dựa vào, gió thổi qua, sợi xích rung động kịch liệt, thỉnh thoảng phát ra âm thanh va chạm leng keng.
Lúc Lạc Thanh Đồng đi tới được bờ sông liền nghe thấy từng tiếng hét thê lương vang lên, lại có người không ổn định được thân hình mà rớt xuống sông Hoàng Tuyền, khoảnh khắc đó cả người hắn bị nước sông bao trùm và ăn mòn!
Muốn vượt qua sông Hoàng Tuyền này, một là dựa vào thực lực, hai là dựa vào vận khí, ba là dựa vào nhãn lực!
Đáy mắt Lạc Thanh Đồng đã lóe lên tơ máu, nàng quét mắt qua sông Hoàng Tuyền một cái liền lướt toàn bộ thân hình lên không trung.

Vừa lúc phía trên không trung bỗng nhiên truyền đến từng đợt tiếng vang "vù vù".
- -Dịch: Autumnnolove--.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện