"A! Chết tiệt! Có chuyện gì vậy?"Lạc Thanh Đồng chỉ nhớ rằng cô đã ném hạt châu kỳ lạ mà cô lấy được từ khu vực 51 đi, sau đó mắt cô tối sầm và bất tỉnh.Làm thế nào tỉnh dậy lại cảm thấy đau khắp cơ thể?Đặc biệt là mắt, từng đợt cảm giác nóng rực tuôn ra, hai mắt hoàn toàn đen kịt, rõ ràng là mù!Chuyện gì đang xảy ra vậy?Cảm giác được toàn thân đau nhói và cả trong mắt, cho dù Lạc Thanh Đồng mạnh mẽ đến mấy, có thể chịu được đau đớn, nhưng không nhịn được mà chửi tục!Vừa lúc đó, một bàn tay chạm vào cô."Haha! Nàng ta vẫn chưa chết! Các anh em đến chung vui nhé! Xếp hàng như đã bàn trước!"Lạc Thanh Đồng vì đau mắt và mù lòa, tâm tình vốn dĩ không tốt, nghe đối phương nói xong, khóe môi cô cong lên, gợi ra một nụ cười khát máu và tà ác.Rất tốt!Bên kia dường như muốn thượng cô?Mà không phải là chỉ một người duy nhất, mà là một đám người!Tốt!Rất tốt!Từ khi tiếng tăm của Tà Đồng cô lan ra, không ai dám nói những lời tục tĩu này trước mặt cô chứ đừng nói đến việc ra tay!Những người này thực tốt!Người cuối cùng tùy tiện chạm vào cô mà không có sự cho phép của cô, cỏ trên mộ đều đã cao bằng một người bình thường rồi!Ngẫm nghĩ, nụ cười trên khóe môi của Lạc Thanh Đồng càng trở nên tà mị xấu xa."Bang!"Khi người đó đang nói, tay cô đột nhiên nắm lại và vặn, cổ của người đàn ông mặc đồ đen cũng theo hành động của cô mà bị vặn ra!"Lão Tam!"Những người mặc đồ đen khác vừa tới, nhìn thấy người mặc đồ đen đã chết!Họ kinh ngạc nhìn sang Lạc Thanh Đồng.Cái này...Không phải tu vi của nàng đã bị phế rồi sao? Đôi mắt cũng bị mù bởi độc! Làm thế nào nàng có thể giết Lão Tam?!Phải biết rằng tuy thực lực của bọn họ không mạnh lắm, nhưng trong số bọn họ, Lão Tam cũng xếp vào hàng trung cấp trở lên, thế nhưng đã bị một phế vật...giết chết chỉ bằng một chiêu?!Vẫn là một phế vật mù loà!Nàng ta đã