- Lăng Vân ngươi làm ta sợ chết mất! Thân thể của ngươi thế nào rồi? Cái Tiểu Đỉnh kia chui vào cơ thể của ngươi, không tổn thương thân thể của ngươi chứ?
Tống Ngọc Dao lo lắng hỏi.
Tiết Lăng Vân không hiểu gì ngẩng đầu lên, sau đó có chút hoảng sợ nói:
- Sư phụ! Người nói cái gì? Cái Tiểu Đỉnh kia chui vào cơ thể của ta rồi?
Tống Ngọc Dao nhẹ nhàng gật đầu, trên mặt đầy vẻ lo lắng, nói:
- Vì sao cái Tiểu Đỉnh kia lại chui vào cơ thể của ngươi? Ngươi vừa rồi đã làm gì?
Tiết Lăng Vân nhíu mày, một lúc sau mới nói:
- Ta vừa rồi đem một đạo thần thức đưa vào trong Tiểu Đỉnh, ai ngờ bên trong Tiểu Đỉnh có một cổ hấp lực cực lớn, mạnh mẻ hút tất cả thần thức của ta vào bên trong Tiểu Đỉnh, sau đó ta nghe được một tiếng cười điên cuồng rồi lập tức mất đi ý thức không biết gì nữa.
- A..a..a..a...!
Tiết Lăng Vân la lên.
Hắn đang nhớ lại những chuyện vừa rồi đột nhiên trong đầu truyền đến một trận đau đớn kịch liệt khiến hắn nhịn không được hét thảm một tiếng, Tống Ngọc Dao bên cạnh hắn lại càng thêm hoảng sợ, vội vã đỡ lấy thân thể của hắn.
- Lăng Vân! Ngươi làm sao vậy? Làm sao vậy?
Tống Ngọc Dao lo lắng hỏi.
Thời gian trôi qua nửa nén hương, Tiết Lăng Vân cuối cùng cũng bình tĩnh lại, bất quá sắc mặt của hắn bây giờ vô cùng tái nhợt, miệng thở hổn hển, Tống Ngọc Dao thì ôm hắn thật chặc.
- A Dao, tựa hồ... tựa hồ trong đầu của ta nhiều ra một vài thứ! Xem ra ngươi nói không sai, Cái Tiểu Đỉnh kia đã chui vào cơ thể của ta!
Tiết Lăng Vân miễn cưỡng nặn ra nụ cười nói mấy câu để an ủi Tống Ngọc Dao.
- Đừng nói nữa, hảo hảo nghỉ ngơi! Lăng Vân, ta lo cho ngươi chết mất!
Tống Ngọc Dao nói.
Tống Ngọc Dao khuông mặt u sầu, tay nàng đang vuốt ve khuôn mặt Tiết Lăng Vân, hy vọng nam nhân của mình có thể nhanh chóng hồi phục.
Hai người thân thiết ôm nhau một lúc, Tiết Lăng Vân cảm giác tại mi tâm của mình truyền đến một cổ năng lượng cường đại cực kỳ tinh thuần, thân thể của hắn run lên, chuyện vừa rồi khiến hắn hao tổn rất nhiều chân nguyên vậy mà chớp mắt đã khôi phục toàn bộ.
Cái này...
Khuôn mặt của Tiết Lăng Vân vốn dĩ hết sức tái nhợt trong nháy mắt đã trở nên hồng hào tràn đầy sức sống, Tiết Lăng Vân ngồi thẳng dậy, hướng về Tống Ngọc Dao nói:
- A Dao! Ta không sao rồi! Xem ra tất cả mọi chuyện đều là cái Tiểu Đỉnh kia tác quái. Hiện tại Tiểu Đỉnh đang ở trong thân thể ta, thật không biết bây giờ nên làm cái gì?
Tống Ngọc Dao tận lực suy nghĩ, qua một lúc lâu nàng cũng lắc đầu, nói:
- Hiện tại ta cũng không biết nên làm gì, chỉ có thể từ từ nghỉ cách giải quyết vậy. Đúng rồi, Lăng Vân, ngươi không phải nói trong đầu của ngươi nhiều ra một vài thứ sao, đó là thứ gì?
Tống Ngọc Dao nói đến chuyện này, Tiết Lăng Vân liền nói:
- Đúng vậy, nhiều hơn một ít thứ, ta cảm giác được trong đầu của ta tựa hồ xuất hiện một đạo kinh văn cực kỳ huyền ảo, A Dao ngươi bây giờ giúp ta hộ pháp, ta muốn sắp xếp lại đạo kinh văn này một chút!
Tống Ngọc Dao nhẹ nhàng gật đầu, ngoan ngoãn ở một bên giúp Tiết Lăng Vân hộ pháp, mà Tiết Lăng Vân thì nhắm lại hai mắt tập trung nhớ lại những kinh vắn kia, đem những kinh văn đột nhiên xuất hiện này sắp xếp lại một chút.
Qua một lúc lâu, Tiết Lăng Vân rốt cục mở mở mắt, hắn hướng Tống Ngọc Dao nói:
- A Dao, ta đã biết tên của Tiểu Đỉnh này rồi, nó gọi là Hắc Huyền Đỉnh. Còn đạo kinh văn xuất hiện trong đầu của ta hình như là một bộ tu chân bí kíp, nhưng lại không giống tu chân bí kíp, chờ chúng ta trở về Trường Sinh Sơn chúng ta lại hảo hảo tìm hiểu!
Lăng Vân nhẹ gật đầu, nàng vẫn lo cho thân thể của Tiết Lăng Vân, gắt gao ôm lấy Tiết Lăng Vân, sợ nam nhân của mình lại phát sinh chuyện gì nữa.
******
Ba ngày sau, Tiên Đạo Đại Hội kết thúc, mọi người Trường Sinh Môn quay trở về Trường Sinh Sơn, lần này trưởng lão của Côn Luân phái Lý Phá Trần đặc biệt đến đưa tiễn bọn hắn, kỳ thật mục đích của hắn chỉ là muốn gặp mặt Tống Ngọc Dao một lần.
Có Tiết Lăng Vân bên cạnh, Tống Ngọc Dao càng không cho Lý Phá Trần chút mặt mũi nào, nàng coi như hắn vốn không hề tồn tại, căn bản không để ý tới Lý Phá Trần.
Tiết Lăng Vân cũng cảm giác được, tên Lý Phá Trần này đối với sư phụ có tâm tư, trong lòng liền bực bội. Tống Ngọc Dao xoay đầu lại, đối với Tiết Lăng Vân mỉm cười, Tiết Lăng Vân lúc này mới thoải mái hơn.
Một đoàn người hướng về phía Trường Sinh Sơn bay đi. Lâm Phượng Vũ, Triệu Chí Bình mấy người đệ tử đời thứ ba chẳng thèm nhìn ngó tới Tiết Lăng Vân, Tiết Lăng Vân cũng không muốn cùng bọn họ tiếp xúc, một mực im lặng không nói.
Đến xế chiều cuối cùng cũng về tới Trường Sinh Sơn, Tiết Lăng Vân cùng Tống Ngọc Dao quay trở về Ngọc Trúc Phong, trở lại bên trong trúc lâm, đây mới là nhà của bọ họ.
Tại Tiên Đạo Đại Hội, bọn họ thu