Sau những chuyện đã trải qua tại Mê Vụ Sâm Lâm, Tiết Lăng Vân bây giờ càng chăm chỉ tu luyện, hắn đã hiểu rõ tầm quan trọng của thực lực.
Ở tu chân giới, thực lực chính là sinh mệnh, tu sĩ có tu vi thấp kém lúc nào cũng có thể chết đi, mà những người có thực lực cao thì có thể sống sót được trong các hoàn cảnh khác nhau. Huống hồ, hắn bây giờ còn có hai vị nương tử xinh đẹp, bản thân hắn càng cần có thực lực cao để có thể bảo vệ hai nàng.
Tiết Lăng Vân mỗi ngày đều chăm chỉ tu luyện "Trường Sinh Kinh", Trường Sinh Kinh là pháp môn do Trang Chu sáng tạo, Trang Chu là đệ tử của Lão Tử*, có thể nói rằng "Trường Sinh Kinh" là tiên thuật thuộc về Thái Thanh nhất mạch.
(*Lão Tử là một trong trong Tam Thanh)
Tâm pháp Trường Sinh Kinh bác đại tinh thâm, nhất là Thu Thủy Tam Kiếm, nó giống như đã bao dung lấy tất cả tinh hoa của kiếm pháp. Tiết Lăng Vân rất ưa thích Thu Thủy Tam Kiếm, Hàn Ngọc Kiếm trong tay hắn là pháp bảo cấp bậc Linh Khí, khi dùng Thu Thủy Tam Kiếm thì uy lực càng lớn.
Mặt khác, Tiết Lăng Vân cũng rất coi trọng "Thiên Thư", Thiên Thư là thứ mà Hắc Huyền Đỉnh truyền cho hắn, bản thân hắn cũng mấy lần ngộ được đạo pháp bên trong Thiên Thư. Quyển sách này cực kỳ huyền bí, hình như nó còn cao cấp hơn cả Trường Sinh Kinh, không biết là ai đã viết ra nó.
Lần trước tại Mê Vụ Sâm Lâm, Tiết Lăng Vân đã sáng tạo ra "Lôi Thần Chi Nộ", trong nữa năm này hắn lại có chút đột phá, sáng tạo ra "Thiểm Điện Chi Nộ". Thiểm Điện Chi Nộ khác hoàn toàn với Lôi Thần Chi Nộ, Lôi Thần Chi Nộ chủ yếu để trừ tà, mà Thiểm Điện Chi Nộ nghiêm túc mà nói thì là một loại pháp thuật công kích, đối với chính đạo hay ma đạo đều có tác dụng rất lớn.
Tiết Lăng Vân đã hoàn toàn cũng cố Nguyên Anh Kỳ cảnh giới, Nguyên Anh của hắn bây giờ tỏa ra một chút lờ mờ ánh sáng bảy màu, Tiết Lăng Vân cũng không biết ánh sáng đó có tác dụng gì, hắn đoán nó không cũng phải là chuyện xấu gì, bởi ánh sáng bảy màu đó là kết quả do Hắc Huyền Đỉnh tạo thành lúc hắn bắt đầu ngưng kết Nguyên Anh.
Nhắc tới Hắc Huyền Đỉnh, thì không thể không nói đến những biến hóa trong mấy ngày này của Hắc Huyền Đỉnh.
Sau khi trở về Trường Sinh Sơn, Tiết Lăng Vân từng thử khống chế Hắc Huyền Đỉnh, kết quả là hắn lại một lần nữa phải thất vọng, mặc dù tu vi của hắn đã đạt tới Nguyên Anh Kỳ nhưng hắn vẫn không có cách nào khống chế được Hắc Huyền Đỉnh.
Cùng ngày đó, hắn cũng thử đưa một đạo thần thức tiến vào bên trong Hắc Huyền Đỉnh, bên trong Hắc Huyền Đỉnh vẫn tràn ngập hỏa diễm, trong vô tận hỏa diễm đó có một tòa cung điện hiện ra, Tiết Lăng Vân tiến vào trong cung điện đó.
Bây giờ ở bên trong cung điện khắp nơi đều là ma khí, thần thức của Tiết Lăng Vân tỏa ra ánh sáng bảy màu, ánh sáng bảy màu đó ngăn cản ma khí không thể đến gần thầm thức của hắn, thần thức của hắn đi vào sâu hơn.
Ở trung ương cung điện, có một gốc tiểu thụ xuất hiện, nó cao 3m, thân cây chỉ lớn bằng cánh tay của một đứa trẻ con, ở phía trên thân cây mọc ra một ít nhánh cây, mà ma khí ngập trời xung quanh chính là do gốc tiểu thụ này tỏa ra.
- Tử Vong Thụ, gốc tiểu thụ này nhất định là Tử Vong Thụ mà mấy người tu sĩ ma đạo nói tới!
Tiết Lăng Vân thầm nói.
Khi hắn nhìn thấy gốc tiểu thụ đó trong lòng liền nhớ tới lúc mà hắn còn ở trong Mê Vụ Sâm Lâm đã từng nghe Lục Bào lão tổ gọi "ma vật" là Tử Vong Thụ. Hắn biết gốc tiểu thụ này chính là Tử Vong Thụ ở sâu trong Mê Vụ Sâm Lâm kia, chính là thánh vật mà những người trong ma đạo tranh nhau cướp đoạt.
- Hắc Huyền Đỉnh tại sao lại thu nó vào bên trong? Thật là kỳ quái ah!
Tiết Lăng Vân nhíu mày nói, trong lòng rất khó hiểu.
Sau đó hắn tìm đọc rất nhiều điển tịch, cuối cùng cũng biết được Tử Vong Thụ là cái gì. Thì ra gốc Tử Vong Thụ này là một trong những loại thực vật thần bí nhất từ khi Khai Thiên Tích Địa đến nay, gốc Tử Vong Thụ này có thể đem tất cả linh khí xung quanh chuyển hóa thành ma khí trợ giúp tu sĩ ma đạo tu luyện, quả thực rất là kỳ lạ.
- Đáng tiếc, ta là chính đạo tu sĩ, gốc Tử Vong Thụ này đối với ta vô dụng! Hơn nữa nó lại nằm bên trong Hắc Huyền Đỉnh, ta cũng không có cách nào lấy nó ra!
Tiết Lăng Vân cười khổ nói.
******
Sau khi từ Mê Vụ Sâm Lâm trở về, trong tay của Tiết Lăng Vân còn có một món pháp bảo ta đạo, chính là Khô Cốt Thần Trượng, Khô Cốt Thần Trượng chẳng những là một đỉnh cấp pháp bảo, mà bên trong nó còn ghi lại rất nhiều bí quyết cùng pháp thuật của Vạn Quỷ Tông, những bí quyết và pháp thuật này bây giờ đều nằm trong đầu của Tiết Lăng Vân.
Tiết Lăng Vân trước kia đã từng thử luyện hóa Khô Cốt Thần Trượng, nhưng tiếc rằng Khô Cốt Thần Trượng không thể tiếp thu chân nguyên cùng thần thức của hắn, hắn là chính đạo tu sĩ, còn Khô Cốt Thần Trượng là pháp bảo của tà đạo, dùng tâm pháp của chính đạo rất khó có thể luyện hóa được Khô Cốt Thần Trượng.
- Nếu như vậy, ta có nên tu luyện một ít pháp thuật của Vạn Quỷ Tông hay không?
Tiết Lăng Vân thầm nghĩ.
Vài ngày sau đó hắn thực sự bắt đầu tu luyện pháp thuật của Vạn Quỷ Tông.
Pháp thuật của Vạn Quỷ Tông phi thường quỷ dị, nếu phối hợp với Khô Cốt Thần Trượng thì có thể phát huy ra uy lực rất lớn. Đáng tiếc, cơ sở tâm pháp của Tiết Lăng Vân là Trường Sinh Kinh, nó hoàn toàn không thích hợp với để tu luyện pháp thuật của Vạn Quỷ Tông. Chẳng qua không phải là không có hiệu quả gì, ít nhất hắn bây giờ đã có thể vận dụng được Khô Cốt Thần Trượng.
Tiết Lăng Vân không ngờ được rằng, cây Khô Cốt Thần Trượng này chẳng những là một món bảo vật, nó còn là một củ khoai lang nóng đến bỏng tay. Không lâu sau, nó sẽ mang đến cho hắn rất nhiều phiền toái.
******
Sau khi Tiết Lăng Vân tu luyện kết thúc, Lý Ngọc Chân đột nhiên nói:
- Phu quân! Cùng với ta đi Thiên Linh Phong tham quan một chút đi, nơi đó là nơi mà trước kia ta tu luyện, phong cảnh cũng rất xinh đẹp!
Tiết Lăng Vân suy nghĩ một chút, cười nói:
- Tốt, ta hôm này đi xem nơi tu luyện trước kia của Chân nhi như thế nào! Đệ tử Lâm Phượng Vũ của ngươi chắc cũng đang ở đó!
Lý Ngọc Chân gật đầu, nói:
- Nhìn thấy nàng một mình tu luyện ở Thiên Linh Phong, trong lòng của