Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, Tiết Lăng Vân vốn định yên ổn tu luyện tại núi Thanh Thành này một thời gian ngắn, ai ngờ phiên toái cứ đến không ngừng.
Hôm nay, Tiết Lăng Vân đang tĩnh tu trong sơn động, bản thể của hắn đã mơ hồ có dấu hiệu đột phá Phân Thần sơ kỳ, mà Thân Ngoại Hóa Thân thì đã đem ma khí tu luyện đến tầng thứ hai.
Đúng vào lúc này, thần thức của Tiết Lăng Vân đột nhiên cảm nhận được điều gì đó, hắn mơ hồ cảm thấy hình như có người từ trên không đáp xuống ngọn núi này, Tiết Lăng Vân lập tức từ trạng thái tu luyện tỉnh lại, hắn vẫn khoanh chân ngồi trên bệ đá, bắt đầu tìm hiểu động tĩnh bên ngoài sơn động.
- Sư phụ, cái sơn động đó cách nơi này không xa!
Một giọng nói truyền đến, Tiết Lăng Vân nội tâm khẽ động, thanh âm này hình như hắn đã nghe qua ở đâu đó rồi.
- Sư phụ, Đại sư huynh chết rất thê thảm, người nhất định phải báo thù cho Đại sư huynh!
Thanh âm đó lần nữa truyền đến, lần này thì Tiết Lăng Vân đã biết được người đến là ai rồi, thì ra người đến chính là tên nam tử mặt tục tĩu đã bỏ trốn lúc trước.
Lúc này bên người tên nam tử mặt tục tĩu có một người nam nhân vừa đen lại vừa xấu, trên mặt của người nam nhân này có một tia khí tức u ám, thần thức của người nam nhân đó đang dò xét tình huống xung quanh, rất nhanh người nam nhân vừa đen vừa xấu đó phát hiện sơn động mà Tiết Lăng Vân đang tu luyện, hắn quát to một tiếng:
- Lão Tam, nó ở không xa phía trước!
Tên nam nhân vừa đen vừa xấu đó cùng tên nam tử mặt tục tĩu chạy tới trước cửa sơn động mà Tiết Lăng Vân đang tu luyện, tên nam nhân mặt tục tĩu hưng phấn nói:
- Sư phụ, chính là chỗ này! Ngày hôm đó đại sư huynh chính là bị tên tu chân giả trong sơn động này giết chết!
Tên nam nhân vừa đen vừa xấu gật đầu, sau đó hắn lại quay đầu nhìn về phía sơn động, lớn tiếng nói:
- Không biết là vị đạo hữu nào đang tu luyện, ngươi đã giết chết đệ tử của ta, dù thế nào cũng nên cho ta một cái công đạo!
Tiết Lăng Vân ngồi ngay ngắn trên bệ đá trong sơn động, hắn nhẹ nhàng cười, nói:
- Là đệ tử của ngươi gây sự với ta trước, hắn biết rõ ta đang tu luyện trong này, vậy mà vẫn muốn mãnh mẽ phá vỡ trận pháp của ta, ta cũng chỉ đánh trả mà thôi!
Tên nam nhân vừa đen vừa xấu nhíu mày lại, nhìn tên nam tử mặt tục tĩu bên cạnh một cái, tên mặt tục tĩu kia hơi chút co người lại, thấp giọng nói:
- Sư phụ, hôm đó, hôm đó quả thực... quả thực là đại sư huynh động thủ trước, bất quá... núi Thanh Thành này là địa bàn của Bạch Cốt Thiên Tà Tông chúng ta, bây giờ có người ngoài đến chiếm lấy địa bàn của chúng ta, chúng ta đương nhiên phải đuổi hắn đi!
- Hừ!
Tên nam nhân vừa đen vừa xấu hừ lạnh một tiếng, thật ra cái Bạch Cốt Thiên Tà Tông này chỉ là một tà đạo tiểu phái mà thôi, bọn họ cũng chỉ chiếm được một ngọn núi nhỏ ở dãy núi Thanh Thành này, bất quá người của Bạch Cốt Thiên Tà Tông cực kỳ cao ngạo, thường này bọn họ dạy bảo đệ tử của mình đều nói cho bọn nó rằng toàn bộ dãy sơn mạch Thành Thành này đều là của Bạch Cốt Thiên Tà Tông, vì vậy khiến cho đệ tử của họ càng ngày càng kiêu ngạo.
Tiết Lăng Vân ở trong sơn động lạnh lùng nhìn hai người bọn họ, hắn cũng đã nhìn ra tu vi của hai người này, tên nam nhân vừa đen vừa xấu kia có tu vi không kém gì chính mình, cũng là Phân Thần sơ kỳ tu vi, mà tên nam tử mặt tục tĩu kia chỉ có tu vi Kim Đan hậu kỳ mà thôi.
Tuy Tiết Lăng Vân cũng chỉ có tu vi Phân Thần sơ kỳ, nhưng hắn tu luyện chính là tâm pháp chính tông của Trường Sinh Môn, Trường Sinh Môn lại chính là một trong bảy phái đứng đầu của chính đạo, nên tâm pháp của hắn hơn xa những tâm pháp của mấy tiểu môn phái này.
Hơn nữa Tiết Lăng Vân đã khổ cực nghiên cứu Thiên Thư nhiều năm, còn có được pháp bảo như Hàn Ngọc Kiếm, Hắc Huyền Đỉnh, bây giờ lại có thêm một cụ Thân Ngoại Hóa Thân có thực lực phi phàm, cho nên hắn căn bản không thèm để ở trong mắt những tu ma giả có cùng cảnh giới với hắn.
- Mặc kệ như thế nào, ngươi đã giết chết đệ tử của ta, hôm nay ta chắc chắc phải báo thù cho đệ tử của ta!
Tên nam nhân vừa đen vừa xấu lạnh lùng nhìn tên nam nhân mặt tục một cái, sau đó hướng sơn động nói.
Tiết Lăng Vân cười hắc hắc, nói:
- Đã như vậy, ta đành phải phụng bồi vậy!
Sau khi nói xong, Tiết Lăng Vân bay ra khỏi sơn động.
Trong lòng của Tiết Lăng Vân biết, trận pháp do hắn bố trí bên ngoài thực