Lịch Vô Tâm chính là đương đại tông chủ của Tàn Ma phái, hắn từ sớm đã phát hiện dị trạng ở Uẩn Bảo Phong, tiếp đó hắn liền lập tức chạy đến nơi này, nhưng hắn không giống như Tiết Lăng Vân có Hạ Tùng dẫn đường, cho nên mới đến chậm hơn Tiết Lăng Vân một lúc.
Còn mấy người của Tàn Ma phái mà Tiết Lăng Vân thấy lúc trước chính là những người mà Lịch Vô Tâm phái đi dò đường, kết quả những người đó đều bị Tiết Lăng Vân giết hết sạch. Tiếp sau đó hắn đụng phải ba người có tu vi Phân Thần Kỳ chính là ba vị trưởng lão của Tàn Ma phái, những trưởng lão đó khi đạt được tin tức có người bị giết ở đây thì lập tức chạy tới.
Tên Lịch Vô Tâm này là Đại Thành kỳ tu sĩ, trong tay hắn lại cầm thanh bảo kiếm màu đen có uy thế kinh người, hắn vốn tưởng rằng có thể một kiếm giết chết Tiết Lăng Vân, ai ngờ từ trên mi tâm của Tiết Lăng Vân đột nhiền có một cái tiểu đỉnh màu đen lao ra, đã thế cái tiểu đỉnh màu đen đó còn đem đạo kiếm khí kia chặn lại hoàn toàn.
- Ồ! Bảo bối tốt ah! Ha ha ha ha, thật không ngờ ta chẳng những đạt được thanh Thần Kiếm này mà còn có thể đạt được thêm một cái Thần Đỉnh!
Lịch Vô Tâm cười lên ha hả, hắn căn bản không để Tiết Lăng Vân vào trong mắt, hiện tại hắn đã xem Hắc Huyền Đỉnh chính là vật trong túi của hắn rồi.
Lịch Vô Tâm cười ha hả một lúc, hắn giơ một cánh tay lên trên trời, đột nhiên một vật đang chảy màu đầm đìa từ lòng bàn tay hắn bay ra. Mấy người Tiết Lăng Vân nhìn thấy vật đó thì trong nội tâm liền nhảy dựng. Thì ra vật đang chảy máu đầm đìa đó là một cái trái tim đang đập.
- Ha ha ha ha, đã có thanh Thần Kiếm này trong tay, lại thêm cái Thần Đỉnh kia, sau này ta tất nhiên sẽ trở thành bá chủ của Ma Đạo! Tàn Ma phái của ta cũng sẽ trở thành Ma Đạo đại phái, ha ha ha ha...!
Lịch Vô Tâm điền cuồng cười lên, hắn cũng không vội vã đối phó với Tiết Lăng Vân, trong mắt hắn, Tiết Lăng Vân quá yếu ớt.
Tiết Lăng Vân thì vô cùng khẩn trương, khí thế của đối phương hết sức kinh người, xem ra tu vi của đối phương cao hơn mình rất nhiều. Bây giờ đối phương lại còn lấy được thanh Thần Kiếm màu đen kia, luận pháp bảo cũng không yếu hơn Hắc Huyền Đỉnh bao nhiều, xem ra hôm này chính mình gặp phải nguy hiểm rất lớn.
Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân cũng rục rịch, Tiết Lăng Vân đã chuẩn bị tùy thời điều khiển nó xuất thủ. Ba người Hạ Tùng, Lữ Nhật, Lữ Nguyệt càng khẩn trương hơn, tuy bọn hắn đã là Nguyên Anh kỳ tu vi, nhưng Nguyên Anh kỳ tu vi ở trong mắt ở trong mắt Lịch Vô Tâm cũng chỉ là một tiểu hài nhi đang tập tễnh bước đi mà thôi.
Trái tim máu đẫm máu phiêu phù trong đại sảnh, Tiết Lăng Vân cuối cùng cũng hiểu vì sao đối phương tên là "Lịch Vô Tâm" rồi, thì ra hắn đem trái tim của mình đi tế luyện, bây giờ trái tim đã trở thành vũ khí của hắn.
- Ha ha ha ha...!
- AAAAAAAAA....!
Lịch Vô Tâm vẫn còn cười ha ha, đột nhiên tiếng cười của hắn im bặt đi mà biến thành tiếng kêu la thảm thiết.
Tiết Lăng Vân cùng Hạ Tùng, Lữ Nhật, Lữ Nguyệt đều kinh ngạc, không biết đã xảy ra chuyện gì, bọn hắn chỉ thấy sắc mặt của Lịch Vô Tâm trở nên vô cùng ngưng trọng, thanh trường kiếm màu đen kia vậy mà đang không ngừng giãy dụa trong tay Lịch Vô Tâm.
******
Lịch Vô Tâm giờ phút này không ngừng kêu la thống khổ, vừa rồi hắn còn sử dụng thanh kiếm này hướng Tiết Lăng Vân vung một kiếm, ai ngờ lúc này thanh thần kiếm màu đen đó không nghe theo điều khiển của hắn. Từ chuôi của thanh thần kiếm kia tản mát ra một cổ lực lượng khổng lồ, cổ lực lượng cường đại đó thậm chí khiến cho Tiết Lăng Vân hơi chịu chút thương tích.
Giờ phút này thanh thần kiếm màu đen kia đang không ngừng giãy dụa, Lịch Vô Tâm sử dụng dụng hết toàn lực cũng không thể giữ được thanh thần kiếm màu đen đó. Trong lòng hắn có chút hoảng loạn, tay trái của hắn lập tức nặn ra một cái pháp quyết, đột nhiên cái trái tim đẫm máu trên không trung đột nhiên bay về phía hắn.
- Xoát!
Từ bên trong trái tim đẫm máu đó bắn ra một đạo hồng quang, đạo hồng quang đó lập tức bao phủ lấy toàn bộ thanh thần kiếm màu đen kia, thanh thần kiếm màu đen kia rốt cục đình chỉ giãy dụa.
- Hô... Hô...
Lịch Vô Tâm thở ra một hơi nhẹ nhỏm, chuẩn bị lần nữa đối phó với mấy người Tiết Lăng Vân, đợi sau khi giết hết mấy người Tiết Lăng Vân thì sẽ chậm rãi luyện hóa thanh bảo kiếm này.
- Hôm nay chính là ngày chết của các ngươi!
Lịch Vô Tâm cười lạnh nói, hắn không sử dụng thanh bảo kiếm đó nữa mà đánh ra một quyền về phía mấy người Tiết Lăng Vân, một đạo lục quang bay vọt về phía mấy người Tiết Lăng Vân.
Vừa rồi, Lịch Vô Tâm hoảng loạn chỉ diễn ra trong nháy mắt, Tiết Lăng Vân căn bản không bắt được cơ hội, giờ phút này nhìn thấy đạo lục quang đó vọt tới, Tiết Lăng Vân nhẹ nhàng vung Hàn Ngọc Kiếm lên, Nhu Liễu kiếm khí liền chặn lại quyền kình của Lịch Vô Tâm.
Tuy Tiết Lăng Vân đã chặn lại quyền kình của Lịch Vô Tâm, nhưng Tiết Lăng Vân vẫn không chịu nỗi kình lực của nó, thân thể của hắn lui về phía sau mấy bước mới đem quyền kình của đối phương hoàn toàn hóa giải.
- Tốt! Nhìn không ra ah, tu vi của tiểu tử ngươi cũng không tệ!
Lịch Vô Tâm lạnh lùng cười, hắn lần nữa giơ tay lên, chuẩn bị tung thêm một quyền đánh Tiết Lăng Vân, hắn muốn nhìn xem thử Tiết Lăng Vân có thể đỡ được mấy quyền của hắn. Tiết Lăng Vân vô cùng khẩn trương, nắp Hắc Huyền Đỉnh cũng đã hé mở, Thân Ngoại Hóa Thân của hắn tùy thời có thể ra tay.
Lịch Vô Tâm cùng Tiết Lăng Vân đều không chú ý tới sự biến hóa của thanh bảo kiếm màu đen kia, tuy lúc này thanh thần kiếm màu đen đó không giãy dụa nữa, nhưng từng đạo hắc khí như có như không từ bên trong nó xông ra.
Khắp nơi xung quanh đều có ma khí lượn lờ nên những đạo hắc khí toát ra từ bên trong thần kiếm màu đen đó đều bị ma khí che giấu đi, căn bản nhìn không ra cái gì. Những hắc khí này hướng về phía thân thể của Lịch Vô Tâm bay tới, Lịch Vô Tâm vậy mà không hề phát giác gì cả.
- Phanh! Phanh!