Chí Tôn Triệu Hồi Sư

Chương 41: Đánh đuổi


trước sau

Hách Liên Mặc Hiên theo bản năng kéo Mặc Nhiên lại, bước vào Hách Liên gia, mở miệng hỏi: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Cho dù Hách Liên Mặc Hiên đã rời nhà nhiều năm nhưng vừa bước vào, tư thái hắn làm đại thiếu gia trông vẫn hoàn toàn tự nhiên.

Hách Liên Phong thấy Hách Liên Mặc Hiên đã trở lại thì có hơi sửng sốt, vẻ mặt tươi cười nói: "Mặc Hiên đã về."

"Ta đã sớm nghe nói Mặc Hiên về nhưng lại không thấy đâu. Hôm nay cuối cùng con cũng tới gặp cha." Hách Liên Phong không nhận ra Hách Liên Mặc Nhiên dịch dung đứng bên cạnh Mặc Hiên, vẻ mặt mang theo ý cười nhìn về phía Mặc Hiên.

Nhưng Mặc Nhiên có thể nhìn ra, nụ cười đó thật sự giả đến mức không thể giả hơn được nữa.

Hách Liên Phong hận không thể giết chết nữ nhi nàng, đối với đứa con trai này cũng dối trá như thế, thật sự có vấn đề rất lớn!

Đối với sự vui mừng của Hách Liên Phong, Hách Liên Mặc Hiên chỉ lạnh nhạt không đáp, nhìn những người bên trong đại sảnh, hỏi: "Không biết những người này là ai?"

Hách Liên Phong đáp: "Bọn họ là người Kim gia, tiểu nha đầu Nhiên Nhi đó làm thiếu gia nhà người ta bị thương, vì thế Kim gia mới tìm tới đây."

Lúc này Kim gia chủ mở miệng: "Hách Liên tướng quân, nếu hôm nay ngươi không giao Hách Liên Mặc Nhiên ra, Kim gia ta thề không bỏ qua!"

Bọn họ cũng vô cùng uất nghẹn, không thể đến Phượng Vương phủ tìm nhi tử mất tích được, cho nên mới tìm tới Hách Liên gia, Hách Liên Mặc Nhiên phế con hắn giữa đường, cho dù không tìm thấy nhi tử, nữ nhân này nhục nhã Kim gia bọn họ, Kim gia bọn họ nhất định phải đòi lại.

Nghe vậy, sắc mặt Hách Liên Mặc Hiên trầm xuống, đột nhiên đánh một chưởng, cái bàn bên cạnh Kim gia chủ nháy mắt biến thành hai nửa, Hách Liên Mặc Hiên lạnh giọng nói: "Nếu Kim gia muốn từ Hách Liên gia bắt muội muội ta đi thì phải bước qua xác Hách Liên Mặc Hiên ta cái đã."

Thiếu niên trẻ tuổi lại lạnh lùng đằng đằng sát khí như thế lập tức dọa sợ Kim gia chủ. Hắn nhìn về phía Hách Liên Phong, lên tiếng: "Hách Liên tướng quân, ngươi xem..."

"Mặc Hiên, dù sao cũng do Nhiên Nhi sai trước, con..." Hắn hoàn toàn không ngờ Hách Liên Mặc Hiên lại quyết tuyệt bảo vệ muội muội mình đến thế.

Hách Liên Mặc Hiên nói: "Ta mặc kệ ai sai ai đúng, tuyệt đối không cho phép bất kì kẻ nào động đến Nhiên Nhi!"

"Người đâu! Mau đánh đuổi mấy tên Kim gia này ra ngoài!" Hắn vừa mới về nhà đã có người muốn động vào muội muội hắn, không phải muốn tìm chết sao!

Hách Liên Mặc Hiên lại làm lơ gia chủ hắn, trực tiếp hạ lệnh khiến gương mặt Hách Liên Phong tối sầm. Hắn cả giận nói: "Hách Liên Mặc Hiên, ta mới là chủ nhân nhà này. Ngươi đừng có quá đáng!"

Hách Liên Mặc Hiên cất giọng đáp: "Đương nhiên ta biết chuyện này, nhưng ai cũng không được động đến muội muội ta."

"Đúng vậy, ai cũng không thể động đến Nhiên Nhi của ta." Hách Liên Bá Thiên bước vào nói.

"Hách Liên Phong, nếu ngay cả chuyện này gia chủ như ngươi còn không nghĩ ra được, Mặc Hiên đã trở lại, ngươi có thể để Mặc Hiên làm." Hách Liên Bá Thiên cực kì cường thế bá đạo, Hách Liên Phong chỉ có thể nhẫn nhịn, lựa chọn yên lặng.

Lúc này Hách Liên Bá Thiên ra lệnh: "Còn ngây ra đó làm gì! Đánh đuổi bọn họ đi cho ta, tưởng có mấy đồng tiền dơ bẩn là ghê gớm à, thật sự coi Hách Liên tướng quân phủ ta dễ ức hiếp sao?"

Một đám hắc y nhân xuất hiện, kế tiếp chính là tiếng "Binh bốp ——", toàn bộ người Kim gia đều bị ám vệ Hách Liên tướng quân phủ đánh đuổi ra ngoài.

Kim gia chủ tê tâm liệt phế quát: "Hách Liên Bá Thiên, ngươi sẽ hối hận!"

Lúc này Hách Liên Bá Thiên nhanh chóng đi đến cửa, đạp thẳng một phát lên người hắn, "Cút cho ta! Nếu các ngươi còn dám đánh chủ ý lên cháu gái ta một lần nữa, đừng trách sao ta khiến các ngươi lúc vào thì đứng, khi ra thì nằm!"

Sau khi người Kim gia mang theo chồng chất thương tích rời đi, Hách Liên Phong liền nói: "Cha, chuyện này không ổn rồi! Dù sao thì Kim gia cũng là đệ nhất phú hộ ở Nam Vân Quốc, nếu bọn
họ..."

Tuy Hách Liên gia là Hộ Quốc tướng quân phủ nhưng trong nhà lại không có lấy một ai am hiểu kinh thương, thu nhập từ cửa hàng bên ngoài đều không đủ chi, tình hình của Hách Liên tướng quân phủ cũng không hề ổn.

Nếu Kim gia muốn chèn ép Hách Liên tướng quân phủ, tướng quân phủ bọn họ tuyệt đối sẽ lâm vào khủng hoảng tài chính.

Hách Liên Bá Thiên nóng nảy, lại đạp một phát. "Nhìn dáng vẻ không tiền đồ của ngươi xem, thật mất mặt!"

Hách Liên Phong cảm thấy sắc mặt tối sầm, sau đó càng lúc càng âm trầm. Hách Liên Bá Thiên nói với Hách Liên Mặc Hiên: "Hiên Nhi, đi với ta."

Hách Liên Mặc Hiên dẫn Hách Liên Mặc Nhiên ra ngoài, vừa đến thư phòng, Hách Liên lão tướng quân đã kích động bắt lấy Hách Liên Mặc Nhiên, nói: "Nhiên Nhi, để gia gia xem xem con có bị thương không."

Mà Hách Liên Mặc Hiên trực tiếp bị làm lơ, Hách Liên Mặc Hiên chỉ có thể thầm lấy làm bất đắc dĩ, hắn đúng là dư thừa.

Lúc này Hách Liên Mặc Nhiên bảo: "Gia gia, con nói cho gia gia hai chuyện, gia gia nhất định phải bình tĩnh."

"Ừ!" Hách Liên lão tướng quân gật đầu đáp. "Gia gia sẽ bình tĩnh."

Lúc này Hách Liên Mặc Nhiên sử dụng huyền lực nói: "Hiện tại con đã đạt tới Hoàng huyền thất phẩm rồi."

Hách Liên Bá Thiên gật đầu: "Hoàng huyền thất phẩm."

"Thất phẩm ——"

"Trời ơi! Thất phẩm ——"

Hách Liên lão tướng quân la lên, thiếu chút nữa phá tan nóc nhà, Hách Liên Mặc Nhiên che lỗ tai lại, bất đắc dĩ nói: "Gia gia, chẳng phải con đã bảo gia gia phải bình tĩnh sao?"

"Khụ khụ khụ ——" Hách Liên lão tướng quân có chút ngượng ngùng.

"Nhiên Nhi con quá dọa người." Mới đây đã tấn chức tam phẩm, có thể không dọa người sao!

"Vậy chuyện còn lại là gì?" Hách Liên lão tướng quân hỏi.

"Chuyện đó chính là..."

Hách Liên Mặc Nhiên chấm nước thuốc, sau đó bắt đầu lau mặt mình, Mặc Hiên khẽ sửng sốt, nhớ đến ấn ký đỏ như máu của Hách Liên Mặc Nhiên, sắc mặt hắn liền trầm xuống.

Muội muội bởi vì ấn ký này mà đã phải chịu nhiều đau khổ, trong khi đó hắn ngay cả một chút biện pháp cũng không có.

Nhưng sau khi Mặc Nhiên lau đi vết ấn ký trên mặt, cả hai nam nhân trong phòng đều lập tức há hốc mồm.

"Nhiên Nhi......"

"Nhiên Nhi......"

Nữ tử trước mắt sở hữu một khuôn mặt hoàn mỹ không chút tì vết, cái gì Nam Vân Quốc đệ nhất mỹ nữ chắc chắn cũng phải về lò tái tạo lại, bởi những thứ yên chi tục phấn ấy đều hoàn toàn thua kém người trước mắt.

Thần sắc Hách Liên Mặc Hiên luôn luôn lạnh nhạt, lúc này cũng gắt gao nhìn chằm chằm gương mặt muội muội mình: "Nhiên Nhi......"

"Muội......"

Khuôn mặt này, hắn thậm chí có thể nhìn thấy bóng dáng mẫu thân mình, khóe mắt không khỏi có chút đỏ lên.

"Khụ khụ khụ ——"

"Nhiên Nhi, gương mặt này của con..." Hách Liên Bá Thiên rốt cuộc cũng phục hồi lại tinh thần, sau đó đột nhiên cười vang: "A ha ha! Cháu gái ta chính là một đại mỹ nhân!"

Người hầu bên ngoài bị thanh âm của ông hành hạ đến dục sinh dục tử[1]. Đại tiểu thư là một đại mỹ nhân, lão tướng quân của họ không bị động kinh đấy chứ!

[1] Dục sinh dục tử 欲生欲死: muốn sống muốn chết. 

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện