Dương Nhật Hạ thở gấp, đến cầu thang thì ngồi thụp xuống, hoảng loạn.
Chuyện gì vừa xảy ra thế này?
Nhưng dù gì vẫn phải gạt qua một bên, Nhật Hạ quyết định sẽ nói tất cả với Hứa Âu Thần.
Dù có phải cầu xin anh quay trở lại, cô cũng sẽ làm..
đến bây giờ Nhật Hạ mới ngây ngốc nhận ra anh yêu mình đến nhường nào, đến mức quên cả bản thân!
Tại sao Dương Nhật Hạ ngu ngốc năm nào không thể nhận ra, anh đã từ bỏ hết tất cả chỉ để có thể đeo cho cô chiếc nhẫn cầu hôn? Cô chỉ nhìn vào những sự áp bức của anh, chỉ hận anh chứ không nhận ra khao khát chiếm đoạt chỉ vì yêu quá nhiều của anh.
Anh đã lầm tưởng cô có chồng, có gia đình hạnh phúc, nhưng vẫn chọn làm tình nhân để được ở bên cạnh cô không đòi hỏi bất kì tình yêu nào.
Giờ Nhật Hạ mới nhận ra, hoá ra anh vẫn ở đây, yêu cô một cách chân thành nhất!
Hàng vạn mảnh kí ức suốt những tháng qua chiếu đi chiếu lại trong đầu Dương Nhật Hạ.
Vậy ra đó là lí do cho những cử chỉ ân cần tỉ mỉ của anh, lí do anh dùng mọi thủ đoạn ép cô trở thành tình nhân rồi giữ bên mình.
Hàn Vũ dù hận, nhưng vẫn yêu Dương Nhật Hạ đến điên cuồng.
Nhưng Dương Nhật Hạ sợ rằng khi cô nhận ra thì đã quá muộn màng! Đưa tay cố gắng lau những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên má, những tiếc khóc nấc chứa đựng bao nhiêu tâm sự không thể nói thành lời.
Anh vẫn như trước, vẫn nhớ rõ từng sở thích, từng thói quen của cô.
Nhớ từng size váy, từng nhãn hiệu mà cô yêu thích..
Còn nhớ một buổi tối trời đầy sao, Nhật Hạ nói muốn có cả một tủ quần áo, bên trong đầy những chiếc váy, quần áo mà cô yêu thích.
Còn nói với anh ước mơ của mình là có một ngôi nhà nhỏ ở ven biển, muốn mỗi sáng sớm cùng anh đón ánh bình minh, cảm nhận gió biển.
Lúc ấy anh nắm tay cô thật chặt, bàn tay ấm áp vẫn luôn nắm lấy tay cô không rời, nói rằng tất cả những thứ cô muốn, sau này nhất định sẽ cho cô, chỉ cần cô mãi mãi ở bên anh...
Ký ức tươi đẹp đến vậy, mà Nhật Hạ lại cố gắng cất sâu vào một chiếc hộp trong tim không chịu mở ra, đến lúc tự mình chứng kiến vẫn không nhận ra rằng anh đã giữ lời hứa, thực hiện tất cả những mong ước của cô.
Hàn Vũ của cô chưa bao giờ thất hứa..
Vậy mà khi anh một lần nữa tìm được cô, bằng da bằng thịt xuất hiện trước mặt cô, thì Dương Nhật Hạ lại không nhận ra anh!
Nhật Hạ vẫn cố gắng gọi điện thoại, những tiếng tút vang lên không có hồi âm.
Giờ Dương Nhật Hạ chỉ ước cái tên nhấp nháy trên màn hình là tên anh..
Khi Hứa Âu Thần chứng kiến tất cả, anh đã lái xe rời đi, đến thẳng quán bar vẫn thường hay lui tới.
Hoá ra Dương Nhật Hạ đã tự mình lựa chọn, đúng như lời Hàn Kỳ Âm nói.
Hứa Âu Thần khổ sở nhấp một ngụm rượu đắng chát.
Cuối cùng, sau mười hai năm, cũng không nhận lại chút gì từ tình yêu của em.
Năm tiếng trước.
“Rốt cuộc em muốn gì? Tại sao cứ nhất quyết phải là tôi?” Hứa Âu Thần ngồi đối diện Hàn Kỳ Âm, trong một nhà hàng sang trọng.
Hàn Kỳ Âm tao nhã nhấp một ngụm chất lỏng đỏ như máu sóng sánh trong ly, đưa đôi mắt ám muội lên nhìn anh.
“Em chờ đợi anh lâu như vậy, chẳng phải vì yêu anh sao? Điều quá rõ ràng như vậy mà anh mãi không nhận ra...”
Lúc này Hàn Kỳ Âm lại dùng giọng điệu yếu đuối, đôi mắt si tình nhìn Hứa Âu Thần.
Anh vẫn luôn tự đặt ra câu hỏi.
Hàn Kỳ Âm bao năm qua một mực chờ đợi, cô ta yêu anh hay yêu tài sản thừa kế của Hứa gia? Hứa Âu Thần lúc này nhìn Hàn Kỳ Âm bằng đôi mắt mỉa mai, khoé miệng khẽ nhếch lên.
“Dù có nhận ra, nhưng người tôi yêu không phải cô.”
Hàn Kỳ Âm bây giờ chỉ muốn chiếm đoạt anh ngay lấp tức.
Cô dành được món đồ từ tay Dương Nhật Hạ một lần, dành thêm một lần nữa cũng đâu khó?
“Chẳng phải năm đó anh đã quay về tìm em sao? Sao năm năm trước anh lại huỷ hôn rồi tránh liên lạc với em?” Cô ta đưa đôi mắt ngấn lệ, tỏ vẻ đáng thương nhìn anh.
“Nếu cô không cắt cổ tay tự tử khiến ông phải vào viện vì lên cơn đau tim, xém chút nữa xảy ra chuyện thì hà cớ gì tôi phải quay về tìm cô? Người tôi quan tâm là ông, không phải là cô!”
...
“Bao lâu nay tôi không chấm dứt hoàn toàn chuyện này là vì ông, cô đừng tự mình đa tình.”
Hứa Âu Thần định đứng dậy bỏ đi, nhưng Hàn Kỳ Âm vẫn cố gắng kéo tay anh lại.
“Anh cũng đừng tự mình đa tình nữa! Trong lúc anh vẫn còn vấn vương Dương Nhật Hạ, thì bây giờ cô ta đang tay