Thi Vinh là người đàn ông như sấm rền gió cuốn. Anh khinh thường chuyện ngụy trang bản thân, cho tới bây giờ vẫn sống tùy tiện, tự do, dù là ở trước mặt ai, anh cũng chưa bao giờ che dấu tính tình thật sự của mình. Hung hăng càn quấy đến nỗi người đời đều biết đến.
Nhưng đồng thời, anh cũng là người đàn ông thù dai cực kỳ, ai chọc anh mất hứng, thì có qua mười năm rồi, anh cũng không quên.
Như vậy, chọc tới Mạnh Nịnh, người còn quan trọng hơn cả tính mạng của anh, thì thế nào đây?
Thi Vinh đúng là người đàn ông thù dai vô cùng. Cho tới bây giờ anh vẫn không có thiện cảm với Đinh phu nhân, cũng không ngờ đến trên thế giới này lại có nhiều người mặt dạn mày dày như thế. Vừa khéo, lúc Đinh phu nhân tìm tới Mạnh Nịnh, Thi Vinh cũng đã chuẩn bị xong phần quà lớn tặng bà ta rồi.
Đinh Hoài Chí chỉ có một con gái là Đinh Linh, cũng bởi vậy, mà ông ta vô cùng yêu thương đứa con gái duy nhất này. Nếu có một ngày, ông ta đột nhiên phát hiện, ông ta không chỉ có con gái, mà còn có một đứa con trai có khả năng kế thừa sự nghiệp của mình thì sao đây? Thi Vinh cực kỳ chờ mong liệu nhà họ Đinh có thể vì thể mà nổi sóng gió hay không.
Với tính cách vì tình yêu mà có thể vứt bỏ toàn bộ kia của Đinh phu nhân, lúc trước vì "tình yêu" của bà ta, có thể bức tử người vợ đầu đang sống sờ sờ của Đinh Hoài Chí, rồi sau đó yên tâm thoải mái sống cuộc sống của một quý phu nhân, nếu sau này thấy chồng mình có thêm con trai, không biết bà ta có thể khoan dung tha thứ hay không đây?
Đương nhiên, Thi Vinh cũng chuẩn bị thêm. Đinh phu nhân bị ung thư, sống chẳng được bao lâu nữa, mà Đinh Hoài Chí đang lúc tráng niên, đã lâu không được nếm mùi vị phụ nữ, ông ta có thể không thèm muốn sao? Lại thêm nữa, mỗi ngày mỗi đêm làm bạn với Đinh phu nhân, chịu đựng sự ân hận của bà ta, dù Đinh Hoài Chí có yêu bà ta đến mấy, thì tính kiên nhẫn cũng sẽ bị mài mòn dần dần.
Cho nên, Thi Vinh lại vẫn chuẩn bị một phần quà cho Đinh Hoài Chí - ông ta không lễ độ với Mạnh Nịnh, Thi Vinh chỉ không nói gì, cũng không có nghĩa là anh không biết gì.
Mạnh Nịnh mà anh nâng niu trong lòng bàn tay, đặt trong tim, mình nuông chiều dung túng còn không kịp, bình thường cũng chẳng nỡ nói to, đâu đến lượt người ta quát lớn chứ?
Thi Vinh hết sức bao che khuyết điểm của mình, anh có thể bắt nạt Mạnh Nịnh, làm nhục Mạnh Nịnh, làm cho Mạnh Nịnh mất hết danh dự trước mặt mình, nhưng người khác thì không được, ai cũng không được, trừ anh ra! Mạnh Nịnh là của anh, những người khác đều không thể tranh giành!
Đinh Linh có cô bạn cùng phòng tên Mộc Nhung Nhung, ngoại hình rất khá, nói trắng ra, rất giống Đinh phu nhân thời trẻ. E thẹn, nhu mì, xinh đẹp, luôn luôn cần người bảo vệ, cho dù là Đinh Linh cũng không nhịn được mà muốn che chở cô ta dưới đôi cánh của mình,
Trong trường ai cũng biết Mộc Nhung Nhung là nữ sinh rất nhát gan, chẳng ai dám nói chuyện lớn tiếng trước mặt cô ta, sợ dọa đến cô ta, mà Mộc Nhung Nhung với ai cũng cười dịu dàng, thẹn thùng xấu hổ, cứ như thỏ trắng nhỏ sợ người lạ vậy.
Cô ta rất hiếm khi lui tới với người khác, trừ nữ sinh trong ký túc xá ra, thậm chí không nói nhiều với người khác, tính tình như vậy, khiến người ta cảm giác cô ta cực kỳ vô hại.
Nhưng sự thật thì?
Đinh Linh và Mộc Nhung Nhung có cảm tình tốt, thường mời cô ta đến chơi nhà mình, lại giới thiệu Mộc Nhung Nhung cho ba mẹ mình.
Lí do mà hai người đó chơi thân với nhau, có một nguyên nhân lớn là vì giống nhau. Cũng như Đinh Linh, Mộc Nhung Nhung cũng cực kỳ tin tưởng tình yêu, mà còn tin một cách mù quáng, có lẽ là liên quan đến gia đình cô ta, có lẽ là liên quan đến tiểu thuyết ngôn tình cô ta thích xem, tóm lại, Mộc Nhung Nhung tin rằng, bạch mã hoàng tử của cô ta sẽ đợi cô ta vào một lúc nào đó trong tương lai. Cô ta chẳng cần làm gì hết, chỉ cần sống bình thường, chờ đến khi anh ấy xuất hiện là được.
Nhưng dù sao cô ta cũng chẳng ngờ đến, còn chưa kịp gặp hoàng tử, thì đã mến mộ quốc vương rồi. (Nhã: Cô này khẩu vị nặng, haha)
Tuy Đinh Hoài Chí đã qua tuổi bốn mươi, nhưng không có sợi tóc trắng nào, không lộ vẻ già chút nào. Vài nếp nhăn nơi khóe mắt khiến ông ta ngoại trừ thêm phần anh tuấn lại càng trưởng thành chững chạc, đối với nữ sinh trong mối tình đầu mà nói, ông chú tuổi này đúng là hấp dẫn trí mạng.
Ngay từ đầu Mộc Nhung Nhung cũng không chú ý tới điểm này, nhưng Đinh Linh luôn kể bên tai cô ta rằng ba cô ta (ĐL) tốt bao nhiêu, yêu thương mẹ con cô ta (ĐL) bao nhiêu, một thời gian sau, số lần nói chuyện cùng Đinh Hoài Chí càng nhiều, trái tim Mộc Nhung Nhung cũng bắt đầu rung động rồi.
Giống như lời Đinh Linh vẫn luôn nói, tình yêu đích thực là vô tôi, không phải sao?
Nhà họ Đinh giàu có bao nhiêu, Mộc Nhung Nhung cũng đã thấy được, mà cô ta cũng không muốn muốn cướp vị trí của mẹ Đinh Linh, dù sao đó cũng là người đàn bà thân mang bện nan y đáng thương, cô ta chỉ cần một đoạn tình yêu khắc cốt ghi tâm mà thôi.
Hơn nữa, nếu dụ dỗ thành công, tất nhiên sẽ có nhiều lợi ích, nếu thất bại cũng chẳng sau, không phải còn tấm séc sao? Có thể ổn định làm ăn được lợi không lỗ, vì sao cô ta không làm chứ?
Đinh Hoài Chí không phải loại người bình thường, rất nhanh đã phát hiện khi nữ sinh nhỏ này nhìn mình, ánh mắt từ tôn sùng d$d#L@q!dđơn thuần đã thành mến mộ. Ngay từ đầu ông ta định làm như không thấy, nhưng một thời gian sau, được cô gái nhỏ xinh đẹp như vậy thích, là đàn ông đều có sĩ diện hão, ông ta cũng không ngoại lệ.
Nhìn mà xem, ông ta đã từng này tuổi, còn có thể khiến có cô gái trẻ chung tình với ông ta, đây là sức hấp dẫn đấy!
Cho nên, ông ta vừa không cự tuyệt, cũng không đáp ứng, cũng không làm như không thấy, mà vào lúc Đinh Linh và Đinh phu nhân không chú ý, làm bộ như vô ý tiếp xúc thân thể với Mộc Nhung Nhung, vừa giữ thanh danh của mình, lại có thể khơi lên lòng ái mộ của cô gái trẻ.
Đinh Hoài Chí cứ thế hưởng thụ sự ái mộ của Mộc Nhung Nhung, Mộc Nhung Nhung không nói, ông ta sẽ làm như không thấy, mà vào lúc Đinh Linh và Đinh phu nhân không chú ý, lại giả bộ nhưng vô
ý tiếp xúc chân tay với Mộc Nhung Nhung, không chỉ giữ được thanh danh của mình, mà còn có thể khơi lên tình cảm của cô gái nhỏ.
Cho nên, lúc này, cần phải có người thúc đẩy mới được.
Lớp học liên hoan vào một buổi tối nọ, Mộc Nhung Nhung gọi điện thoại cho Đinh Hoài Chí, nói rằng Đinh Linh uống say, các cô đang ở cửa KTV, không ai tới đón, cũng chẳng bắt được xe, hỏi ông ta có thể tới giúp một tay hay không.
Đinh Hoài Chí yêu thương hòn ngọc quý Đinh Linh này như tính mạng, lập tức bảo Mộc Nhung Nhung đợi tại đó đừng đi đâu, ông ta rất nhanh sẽ đến nơi.
Nửa giờ sau, Đinh Hoài Chí tới nơi, Mộc Nhung Nhung vừa nhìn thấy Đinh Hoài Chí, nước mắt liền trào ra. Vóc dáng cô ta nhỏ nhắn xinh xắn, đỡ Đinh Linh cao 1m65 lâu như thế đã mệt gần chết rồi, cửa KTV lại là nơi tốt xấu lẫn lộn, không ít người đi tới còn huýt sáo với các cô, thậm chí còn muốn muốn tiến lên động tay động chân. Bây Đinh Hoài Chí tới rồi, cô ta cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Lên xe BMW của Đinh Hoài Chí, đã muộn thế này rồi, kí túc trước học đã đóng cửa từ lâu, trước kia Mộc Nhung Nhung cũng từng tá túc ở nhà họ Đinh, cho nên Đinh Hoài Chí cứ thế mà lái xe về nhà. Tối hôm nay Đinh phu nhân không ở nhà, mỗi nửa tháng bà ta phải đi viện một lần, vốn tối nay Đinh Hoài Chí phải ở lại viện chăm sóc, ai biết được Đinh Linh lại đi liên hoan chứ.
Đinh Linh uống say nên vừa gối đầu đã ngủ thiếp đi, Mộc Nhung Nhung ngồi trên giường ở phòng cho khách, lấy một túi lớn được đóng gói tinh xảo, khẽ cắn môi, hạ quyết tâm. Cô ta tỉ mỉ mà thong thả tắm rửa xong, sức nước hoa lên, thay đồ ngủ gợi cảm xong, thân thể mềm mại của cô gái trẻ lộ ra sắc hồng, Mộc Nhung Nhung cực kỳ tự tin, cô ta vẫn là xử nữ, không phải đàn ông đều mê mẩn xử nữ hay sao, cô ta không tin, mình chủ động hiến thân mà chú Đinh lại có thể từ chối!
Đinh Hoài Chí đương nhiên không phải Liễu Hạ Huệ, trên thực tế mấy năm nay tuy ông ta và Đinh phu nhân rất mặn nồng, nhưng ở bên ngoài vẫn không tránh khỏi chuyện gặp dịp thì chơi, chẳng qua ông ta vẫn che dấu rất kỹ, không biểu lộ ra ngoài. Mộc Nhung Nhung vừa ý ông ta, sao ông ta lại chưa từng để ý đến Mộc Nhung Nhung chứ?
Mộc Nhung Nhung gõ cửa phòng Đinh Hoài Chí. Cửa rất nhanh được mở ra, lộ ra khuôn mặt anh tuấn trưởng thành của Đinh Hoài Chí. Mộc Nhung Nhung thẹn thùng ngẩng đầu nhìn ông ta, công khai cởi đồ ngủ của mình. Áo ngủ màu trắng rơi xuống đất, thân thể lồi lõm gợi cảm lại đường cong lả lướt bên trong hiện ra.
Hầu kết của Đinh Hoài Chí chậm rãid"chuyển động lên xuống, sau một lúc lâu, ánh mắt sáng quắc nhìn Mộc Nhung Nhung chằm chằm, ngoài miệng thì nói lời trang nghiêm: "Con bé này, hơn nửa đêm không ngủ được, có chuyện gì hay sao?"
Ông ta thích nhất là phụ nữ e lệ nhu nhược, Mộc Nhung Nhung lại chính là tài năng xuất chúng trong đó. Cô ta dùng ánh mắt tràn ngập sự ngưỡng mộ cùng lòng yêu say đắm nhìn Đinh Hoài Chí, như là muốn thổ lộ, lại khó có thể mở miệng. Mỗi biểu cảm, mỗi ánh mắt của cô ta đều vừa đúng, khơi dậy con sâu tham ăn trong Đinh Hoài Chí, khiến ông ta nghĩ đến năm đó gặp được Đinh phu nhân, bà ta cũng e lệ như thế này, không, trước mắt là một cô gái trẻ, còn tốt hơn nhiều! Thuần khiết như tờ giấy trắng, ngọt ngòa như đường mật, đều làm cho Đinh Hoài Chí không cách nào kháng cự.
"Chú Đinh, cháu thích chú." Mộc Nhung Nhung có dũng khí thổ lộ, sau đó lại như con chim nhỏ vùi đầu vào vòng ôm của Đinh Hoài Chí.
Ông ta thuận thế ôm lấy cô ta, làn da trắng mịn của cô gái trẻ, không thể nào so sánh với làn da tuy đã được Đinh phu nhân chăm sóc cẩn thận nhưng vẫn không che đậy hết sự lão hóa. Tinh thần Đinh Hoài Chí cũng buông thả, say mê vuốt ve làn da trần trụi của Mộc Nhung Nhung, nói với giọng khàn khàn: "Cháu nên biết, chú không thể cho cháu danh phận."
"Cháu không cần thứ đó." Nữ sinh đại học vì yêu phấn đấu quên mình xấu hổ nói. "Cháu chỉ thích chú Đinh, muốn ở cùng chú Đinh. Mấy ngày qua, vì Đinh Linh mà cháu đã chịu đựng quá lâu rồi, nhưng cháu không cách nào khống chế tình cảm thực sự của mình, chú Đinh... Cháu, cháu muốn giao mình cho chú!"
Lời thổ lộ ngây ngô lại chân thành bỗng khiến người ta không thể cưỡng lại, trong lòng Đinh Hoài Chí vừa động, sau một lúc lâu, bế bổng Mộc Nhung Nhung, ném lên giường.
Một đêm triền miên.
Hôm sau trời vừa sáng, Mộc Nhung Nhung gượng dậy với thân thể mệt mỏi, cô ta nhìn người đàn ông vẫn ngủ say bên cạnh, khóe môi hiện lên nét cười vì đã thực hiện được mục đích.
Năm đó khi Đinh phu nhân cùng với Đinh Hoài Chí thì đã không còn thân xử nữ rồi, đây vẫn là điều khiến Đinh Hoài Chí canh cánh trong lòng, nhưng Đinh phu nhân lại tin tưởng chồng mình vốn chẳng để ý đến chuyện này. Có lẽ trên đời quả thực có người đàn ông như vậy, nhưng Đinh Hoài Chí quyết không phải là một trong số đó. Bề ngoài ông ta ra vẻ hào phóng, kỳ thật là tính toán chi li. Mà thân xử nữ hoàn mỹ của Mộc Nhung Nhung lại thỏa mãn được khát vọng của Đinh Hoài Chí, điều này làm cho khiến ông ta cảm nhận được sự tôn nghiêm và oai phong của người đàn ông, ông ta như người khai phá, biến một cô gái thành phụ nữ. Trong tình huống như vậy, tất nhiên ông ta sẽ nhìn Mộc Nhung Nhung với con mắt khác.
Cũng bắt đầu từ buổi sáng này, Đinh Linh mơ hồ cảm thấy hơi kỳ lạ, sao đột nhiên ba đối với Nhung nhung như vậy, tốt đến nỗi còn hơn cả với mình rồi sao? Thật lạ... Trước kia tuy ba cũng đối tốt với Nhung Nhung, nhưng cũng không tốt đến mức này chứ?
Nhưng Đinh Linh cũng không nghĩ nhiều, cô ta đơn giản chỉ nghĩ đến hai người về phương diện kia, bởi vì một là bạn tốt của cô ta, một là ba thương yêu cô ta, quan hệ giữa bọn họ tốt cũng là chuyện cực kỳ bình thường.