Một đường trở lại phòng ngủ khách vẫn chưa hoàn hồn, xoay tay đem cửa đóng lại, Ninh Tiểu Phi dựa người lên cánh cửa thở gấp.Nâng tay phải lên, lại nghĩ đến đồ vật mình vừa nắm, lông mày nhỏ lập tức cau lại, Ninh Tiểu Phi lao ngay vào phòng tắm, vặn mở vòi nước.Xà phòng, nước rửa tay, chất khử trùng.
.
.Sau khi chà đi chà lại cẩn thận nhiều lần, Ninh Tiểu Phi rút khăn giấy lau khô tay của mình,Lại giơ lên trước mặt nhìn lại, Ninh Tiểu Phi thực sự là khóc không ra nước mắt, khốn khiếp, sau này làm sao có thể dùng tay cầm đồ ăn? !Ánh mắt rơi lại vào chiếc gương trước mặt, Ninh Tiểu Phi nhìn thấy phần trên [email protected] trụi của mình, ôm đầu đau khổ, vội vàng đem khăn tắm che lại bờ vai.Xong rồi, Diêm Vương Gia vừa rồi hẳn là đã nhìn thấy.
.
.Không đúng, nếu là anh đã nhìn thấy, khẳng định sẽ nổi giận với cô.Đại khái chắc là chỉ lo hưởng thụ không có chú ý, nguy hiểm, thật nguy hiểm, Ninh Tiểu Phi vẫn còn sợ hãi đưa tay lên vỗ ngực mấy cái, một giây sau liền kinh hỉ mà đem tay bỏ ra.Mục Thiên Dã chết tiệt, đại lưu manh.
.
.Ở trong lòng mắng chửi một câu, Ninh Tiểu Phi tức giận ghét bỏ bàn tay, lại đưa tay lên vuốt tóc, nhíu nhíu mày.
A ——Vừa rồi chỉ lo chạy trốn, quần áo đều quên cầm theo, cô hiện tại phải làm sao bây giờ?Quay lại lấy?Diêm Vương Gia vẫn còn ở trong phòng!Không lấy, không cần mặc.Chạy ra khỏi phòng tắm, cầm tới điện thoại trên bàn nhìn thời gian, Ninh Tiểu Phi chỉ hận không thể xông lên cắn chết Mục Thiên Dã.Cô bị trễ gần một tiếng chỉ vì anh, nếu không nhanh lên nhất định sẽ bị đến muộn.Đi làm ngày đầu tiên liền đến muộn, khẳng định sẽ lưu lại ấn tượng không tốt trong lòng lãnh đạo, sau này có thể có kết quả tốt sao?Hừ!Có gì mà không được cơ chứ, không phải là sờ của anh một.
.
.
vài lần sao?Tính ra, là cô chiếm tiện nghi của anh, ngại hẳn là anh mới đúng, cô có cái gì mà phải ngại cơ chứ? !Động viên bản thân một chút, Ninh Tiểu Phi cài chặt khăn tắm, lại từ phòng ngủ khách trở lại trước cửa phòng ngủ chính.Ngay khi tay vừa chạm đến chốt cửa, cảnh tượng vừa nãy lại mơ hồ hiện lên trong đầu,