Lấy ra điện thoại nhìn thấy là Diệp Kiều gọi, cô lúc này mới thở phào nhẹ nhõm."Tiểu Kiều?""Tiểu Phi thật xin lỗi a, đêm qua uống nhiều, không tìm cậu, mình về nhà trước, cậu không sao chứ?" Trong điện thoại, Diệp Kiều thanh âm mang theo say rượu khàn khàn."Mình không sao, cũng vừa tỉnh ngủ, cậu ở chỗ nào vậy?""Khẳng định là ở nhà rồi, người ta còn đang đau đầu chết đi, cậu không có việc gì thì tốt rồi, mình lại ngủ một chút đây.""Được, ngủ đi ngủ đi."Ninh Tiểu Phi sợ đối phương hỏi chuyện tối ngày hôm qua, vội vàng đem điện thoại cúp máy, trong lòng liền âm thầm quyết định, nếu là Diệp Kiều hỏi, cô đánh chết cũng không thể nói, chỉ nói mình không có hẹn đến trực tiếp về nhà đi ngủ.Xe taxi lái ra đi không bao lâu, điện thoại di động lại một lần nữa vang lên.Lần này, gọi điện thoại đến chính là Quý Tĩnh —— anh họ của cô.Điện thoại vừa kết nối, đầu kia Quý Tĩnh liền đổ ập xuống tới mắng, "Ninh Tiểu Phi ngươi chết đến ở đâu, làm sao bây giờ còn chưa đến? Gả cho Mục gia liền cho là mình ghê gớm, còn muốn chúng ta cầu xin mời ngươi mới đến đúng hay không?""Tôi.
.
." Ninh Tiểu Phỉ đầu tiên là một mặt mộng bức, sau đó liền kịp phản ứng, "Tôi.
.
.
Tôi lập tức tới ngay!""Hừ!"Quý Tĩnh hừ lạnh một tiếng cúp điện thoại."Bác tài, phiền phức ngài quay đầu đi.
.
.
Cẩm Tú Lâu."Hôm nay là đại thọ bảy mươi của ông ngoại, giữa trưa tại Cẩm Tú Lâu sẽ tổ chức tiệc chúc mừng, cô uống rượu đến mơ hồ, đã sớm đem chuyện này quên mất, lúc này lại trở về cầm lễ vật tới thì không kịp, đành phải trực tiếp chạy tới Cẩm Tú Lâu, ghé tiềm hoa gần đó mua một bó hoa, cuối cùng cũng không phải đến tay không.Ninh Tiểu Phỉ ôm hoa tiến đến, liếc mắt liền thấy con gái út của người cậu Quý Tử Xuyên là Quỹ Tĩnh, Quỹ Tĩnh chỉ lớn hơn nàng một tuổi, khuôn mặt trang điểm kĩ càng đứng chờ thang máy cùng mấy người bạn.Ninh Tiểu Phi lúc này đau đầu muốn nứt, lười cùng Quý Tĩnh đấu võ mồm, chỉ là cố ý thả chậm bước chân, nghĩ đến để Quý Tĩnh bọn họ đi trước, cô sẽ đợi thang máy sau.Không nghĩ tới, cô gái