Sở Thành cho rằng Tạ Lan Chi không tin, cố ý đi diễn đàn trường tìm một video ngắn gửi vào group chat.
Trong video, một nam sinh mang kính râm, mở ra một chiếc xe thể thao, ở trên quốc lộ vùng núi chơi vô cùng phiêu, tốc độ cực nhanh chỉ có thể nhìn thấy một bóng dáng mờ mờ.
【 Sở bá vương: đây, bằng chứng có thật.
】
【 cá chép đỏ cùng lục cá chép cùng lừa: Đậu, biết chơi như vậy, là tiểu Tình Thư thật sao? ( ta như thế nào cũng không tin đâu.jpg) 】
【 Sở bá vương: Năm nhất hắn chính là bức vương, cái video này là chính hắn gửi lên diễn đàn.
】
【 cá chép đỏ cùng lục cá chép cùng lừa: Nhưng mà ẻm bây giờ rõ ràng là vừa ngoan vừa đáng yêu mà! 】
【 Sở bá vương: Có thể là hắn bị xuyên hồn.
( moi mũi) 】
【 Thủy Môn Giản:......】
【 cá chép đỏ cùng lục cá chép cùng lừa:anh Lan, hình như mày bị đùa giỡn rồi.
( châm nến) 】
【 Sở bá vương: anh Luật, nhìn thấu cũng đừng nói ra.
( câm miệng) 】
【 cá chép đỏ cùng lục cá chép cùng lừa: Không nghĩ tới Tạ công tử của chúng ta lắc mình liền biến thành tài xế Tạ.
( cố nén không cười ra tới, thực xin lỗi, nhịn không được, cười đến siêu lớn tiếng.gif) 】
【 Thủy Môn Giản: Tụi mày cảm thấy ẻm gạt tao là vì tao dễ chơi? 】
【 cá chép đỏ cùng lục cá chép cùng lừa: Bằng không thì sao? 】
【 Sở bá vương: Bằng không thì sao? 】
【 Thủy Môn Giản: Có thể nào là vì lí do khác.
】
【 cá chép đỏ cùng lục cá chép cùng lừa: ví dụ như? 】
Tạ Lan Chi đầu ngón tay dừng lại ở màn hình, chậm rãi đánh ra: ví dụ như ẻm đang làm theo một kịch bản nào đó......!Cuối cùng một chữ " tao" không đánh ra tới, Tạ Lan Chi lại đem lời nói xóa hết.
【 Thủy Môn Giản: Được.
】
【 Sở bá vương: Đừng chỉ vậy anh Lan, Tần Thư dám chơi anh, lần sau chúng ta chơi lại nó.
Nó coi anh như tài xế, anh có thể để nó làm người hầu! 】
【 cá chép đỏ cùng lục cá chép cùng lừa: Người hầu thì có gì ghê, phải để ẻm làm hầu gái.
】
【 Sở bá vương: Hoặc là miêu nữ! 】
【 Thủy Môn Giản:.
】
【 Thủy Môn Giản: Chuyện này không cần tụi mày quản, tụi mày cũng đừng đi tìm ẻm.
】
【 Sở bá vương: Không phải đâu, vậy anh tính bỏ qua? 】
【 Thủy Môn Giản: Không, anh rất biết ghi thù.
】
Xe taxi tới, Tạ Lan Chi sau khi lên xe còn đang tự hỏi động cơ Tần Thư gạt người.
Từ lần trước sau khi hắn ý thức được chính mình quá mức để ý đàn em nhỏ kỳ quái này,hắn đã có chút tự kiềm mình lại, cố tình coi nhẹ tồn tại của Tần Thư, rõ ràng đã không còn để ý như vậy, kết quả người ta lại tới một chiêu, làm trái tim bình tĩnh của hắn lại lần nữa nổi lên gợn sóng.
—— đàn em quả nhiên có độc.
Tạ Lan Chi nhìn chằm chằm avatar WeChat thiếu nữ manga của Tần Thư, ánh mắt dần dần không thấy đáy.
Tần Thư hoàn toàn không biết gì về hành vi bẫy cha của Sở Thành cả.
Hắn ở cửa sân bay chờ không lâu, liền nhận được điện thoại của Tần Họa.
Tần Họa mặc tây trang, thắt cà vạt, áo khoác rộng mở, sẽ không có vẻ quá nghiêm khắc.
Ngũ quan của hắn có vài phần tương tự Tần Thư, làn da thực trắng,trong sự tuấn mỹ mang theo chút......!Nói dễ nghe thì là có khí thế, nói khó nghe chút chính là trang bức*.
*trang bức: giả mạnh.
Giả vờ giỏi giang lợi hại hoặc giả vờ cường thế.
Tóm lại một câu, không hổ là anh trai của "Tần Thư".
Tần Họa nhìn thấy em trai, liền ra tay ở trên đầu Tần Thư loạn xoa một hồi, "Nhớ anh hai không?"
Tần Thư mang một cái đầu ổ gà, cười nói: "nhớ a."
Tần Họa cứng đờ, cổ quái mà nhìn Tần Thư: "Không đúng, rất không đúng."
"Không đúng chỗ nào?"
"Mày phải nói là cút, mạc ai lão tử những lời linh tinh như vậy đó."
Tần Thư dần dần tắt nụ cười, "Một khi đã vậy, em sẽ thỏa mãn anh —— cút, mạc ai lão tử."
Tần Họa làm ra biểu cảm "Có phẩm vị", ôm bả vai Tần Thư, "Đúng đúng đúng, chính là như vậy.
Đi, đi ăn với anh hai một chút."
"Có thể, nhưng anh phải lái xe."
"Vì cái gì?"
"Bởi vì ông đây không muốn làm."
Tần Họa tiếp nhận không ít việc kinh doanh trong nhà, thường đi công tác khắp nơi, thành phố này hắn cũng rất quen thuộc.
Hắn đưa Tần Thư đến quán ăn thuộc tài sản của gia đình, hai người gọi một bàn đồ ăn, Tần Họa còn muốn thêm một bình rượu.
"Tới tới tới Tần Thư, anh kính mày một ly.
Năm nay trung thu, cũng chỉ có chúng ta cùng nhau trải qua."
Tần Thư có chút khó xử, "Em không biết uống rượu."
"Đánh rắm, trước kia mày đều tính theo bình."
......!Được thôi.
Tần Thư bị bắt uống không ít rượu với Tần Họa, cuối cùng Tần Thư say đến không nhận ra anh trai, kính một ly hỏi hắn 24 tuổi còn chưa mất zin có phải là thật hay không, sau đó được Tần Họa cổng đi khách sạn thuê phòng ngủ, ngủ đến giữa trưa ngày hôm sau mới rời giường.
Buổi chiều, Tần Họa mang Tần Thư dạo trung tâm mua sắm, mua một đống hàng xa xỉ đắt chết người.
Buổi tối đi một nhà hàng Trung Quốc cao cấp ăn cơm chiều, trong bữa ăn còn call video cho bố mẹ của bọn họ, cuối cùng hai anh em mỗi người ăn một nửa khối bánh trung thu, Tết Trung Thu trải qua như vậy.
Không phát sinh chuyện gì đặc biệt có ý nghĩa gì ( nếu không tính chuyện tiêu hết sáu chữ số 0 trong tài khoản), nhưng đây là lần đầu tiên trong mấy năm qua Tần Thư không phải một mình trải qua Tết Trung Thu, cảm giác nói như thế nào nhỉ, có chút kì quái, nhưng hắn rất thích.
Tết Trung Thu ngày hôm sau, Tần Thư đưa Tần Họa ra sân bay —— nói đúng ra là Tần Họa lái xe đưa chính mình đi sân bay.
Trước khi đi, Tần Họa ném cho Tần Thư một tấm thẻ tín dụng, "Mỗi tháng có thể rút 50 vạn, đủ không?"
50 vạn......!Tạ Lan Chi lại không cho hắn trả tiền cổ vịt, mẹ nó mỗi tháng có 5000 tệ hắn cũng xài không hết.Quen làm người nghèo rồi, thật ngại quá.
Tần Thư nói: "Em bây giờ đủ tiền mà."
Tần Họa đem thẻ tín dụng nhét vào tay Tần Thư, không kiên nhẫn nói: "Cầm, mật mã là sinh nhật em."
Tần Thư trịnh trọng cầm thẻ tín dụng, cảm thấy trên tay nặng trĩu —— hắn cầm là thẻ tín dụng sao? Không, đây là tình nghĩa anh em nồng đậm.
Đưa Tần Họa lên phi cơ, Tần Thư rối rắm nửa ngày, cuối cùng vẫn là gọi người lái thay.
Tuy rằng đều nói lái xe phải luyện nhiều, nhưng vì an toàn của mình cũng vì an toàn của người khác, hắn vẫn nên tiếp tục hèn nhát thì hơn.
Người lái thay là một chú trung niên, nhìn thấy xe của Tần Thư phá lệ hưng phấn.
Tần Thư báo địa chỉ trường học, ngồi ở trên ghế phụ lướt vòng bạn bè, cái đầu tiên liền lướt tới trạng thái của Vương Du Dư.
Vương Du Dư đã đăng một tấm ảnh phong cảnh, có thể nhìn thấy mấy chiếc xe, bể