Mọi người đi khoảng nửa canh giờ mới gần đến địa bàn của phần thực lang,đây là một trong những loài khó săn bắt nhất trong các loại yêu thú nhị giai,nếu chúng tập hợp lại thì ngay cả yêu thú tam giai cũng phải dè chừng.
Phần thực lang là loại yêu thú có hình dáng tương tự như một con sói,chúng sống theo đàn và là yêu thú có hẳn lãnh thổ riêng,bọn chúng có một con đầu đàn,tất nhiên con đầu đàn là mạnh nhất,nhưng nhiệm vụ của nó chỉ là bảo vệ lãnh thổ và sinh sản mà thôi,nó không hề tham gia đi săn mồi,chỉ khi nào các con khác săn được mồi thì nó được gọi đến ăn sẵn mà thôi.
Sau khi ép cho con sơn giác dương uống huỳnh cao tán,Lục Chí Tiến liền cởi trói cho nó và đuổi nó vào địa bàn của phần thực lang,còn bọn họ thì âm thầm theo dõi ở khoảng cách xa.
Nói thật là bỏ ra con mồi như thế này thì ai nấy cũng thấy tiếc,nó còn đáng giá hơn cả một con phần thực lang,thế nhưng vì kế hoạch lớn hơn thì bọn họ cũng phải đau lòng mà vứt bỏ.
Con sơn giác dương rõ ràng nhận ra môi trường khác lạ,nó hoảng hốt định khập khiễng chạy quay lại nhưng bị đám người Lục Chí Tiến chặn đầu,không còn cách nào khác nó đành ngơ ngác sợ hãi mà đi sâu vào bên trong.
Lúc ấy dược lực từ huỳnh cao tán cũng bắt đầu phát huy tác dụng,nó mệt mỏi đi chậm dãi hơn và có bộ dạng như người say rượu bước đi loạng choạng.
Đàn phần thực lang đang chia nhau ra kiếm mồi trong lãnh địa và thật may mắn đã có một con phát hiện ra nó.
- Hú! ú! uuuuu.
Con phần thực lang hú lên một tiếng kêu dài như xé tan bình minh,tiếng kêu gọi đồng đồng đội của kẻ săn mồi đã vang lên,con sơn giác dương nghe được thì hoảng loạn bỏ chạy nhưng với cái chân bị thương và dược lực của thuốc khiến nó vừa chạy được một đoạn ngắn thì ngã xuống.
Con thực phần lang vừa hú liền lao ngay đến con mồi nhưng nó có phần nghi ngờ khi con mồi ngã xuống,khi đến gần thì nó nhận ra con mồi đã bị thương,lúc này nếu nó mà là nhân loại thì đã xúc động vả cho mình một cái tát,đáng lý ra nó đã hưởng trọn con mồi béo bở này trong mấy ngày rồi.
Con phần thực lang chỉ bé bằng một phần ba sơn giác dương,nhưng nó không ngần ngại lao tới con mồi và cắn vào cổ khiến sơn giác dương chỉ trong nửa khắc đã mất mạng,phần thực lang lập tức xé con mồi ra và đánh chén,nó muốn trước khi các con khác đến thì nó đã no bụng trước.
Chỉ trong nửa khắc sau đã có năm con phần thực lang khác chạy đến nơi tham gia vào bữa ăn miễn phí,rồi sau đó lên đến hơn chục con tham gia bữa tiệc,con sơn giác dương to lớn tội nghiệp đã bị xé tan thành nhiều mảnh,ngay cả xương cũng không bỏ qua.
Lúc này đám người bọn hắn đang núp trên một cành cây cao kín đáo cách đó khoảng hai mươi trượng,nhìn thảm cảnh đó không chỉ riêng hai thiếu nữ mà ngay cả hắn cũng phải nuốt nước bọt,đôi tay che kín miệng lại để không phát ra tiếng,hiển nhiên đàn phần thực lang này lớn hơn nhiều so với dự tính ban đầu.
Càng ngày càng có nhiều con phần thực lang chạy đến và tranh giành nhau con mồi,cuối cùng con đầu đàn của chúng cũng xuất hiện,nó càng nằm ngoài dự liệu của bọn họ.
Đây là một con phần thực lang to lớn,nó phải to gấp đôi các con khác,bộ lông màu xám pha chút vàng,hàm răng dài to nhọn hoắt,nó bước đến chậm dãi bình tĩnh như một vị vua và hú lên một tiếng kêu bén nhọn.
- Hú.
uu.
.
uuu.
.
hú! ú.
.
ú.
.
ù.
.
ù!
Tiếng kêu của kẻ bá chủ khiến các con phần thực lang đang tranh nhau con mồi hoảng sợ,chúng tránh sang một bên nhường đường cho kẻ thủ lĩnh mới đến.
Ngồi trên cành cây cao,cả năm người đều sợ run rẩy suýt nữa thì ngã xuống,xem ra lần phát tài này quá sức nguy hiểm rồi,vốn tưởng rằng con đầu đàn của chúng sẽ không đến,mà nó có mạnh thì chỉ ở mức nhị giai trung cấp mà thôi,thế nhưng không ngờ nó đã đạt đến nhị giai cao cấp.
Đây là bọn họ đang trêu đùa với lửa,nếu bị chúng nó phát hiện thì đừng mong ai trong số bọn họ trốn thoát,yêu thú nhị giai cao cấp đến cả võ giả cửu cấp gặp nó cũng phải bỏ chạy.
Từng hơi thở gấp gáp vang liên trong cuống họng đủ thấy bọn họ khẩn trương đến mức nào,hai thiếu nữ thì khỏi phải nói,nếu không phải có hắn và Lục Chí Tiến che miệng thì các nàng đã la lên thật.
Con thủ lĩnh phần thực lang nghênh ngang tiến đến bắt đầu cắn xé phần còn lại của con mồi,những con phần thực lang khác thì đều tránh xa và không dám lại gần,duy chỉ có con phần thực lang đầu tiên là nằm đó bất tỉnh,các con khác thì tưởng nó ăn no nằm ngủ nên không để tâm.
Trong lúc con thủ lĩnh vừa cắn xé con mồi thì những con khác đã bắt đầu bị ngấm thuốc,vài con đã lăn ra bất tỉnh,dần dần số lượng càng nhiều khiến con thủ lĩnh liền nhanh chóng dừng ăn lại,với kinh nghiệm nhiều năm khiến nó có cảm giác tình hình có vẻ không ổn.
Nó gầm gừ với những con phần thực lang khác dường như đang trao đổi,ngay lập tức những con khác cũng liên tục gục ngã,chớp mắt đã đổ gục gần hết,con thủ lĩnh cáo già dứt khoát hú lên một tiếng cảnh báo nguy hiểm,bốn con khác vẫn còn đứng được lập tức hình thành một vòng tròn bảo vệ những con khác.
Lý Kỳ Phong sốt ruột nói:
- Còn chờ gì nữa Lục huynh,có lên không,nếu không hành động có khi vẫn còn những con ở trong hang bị nó gọi đến đó.
Lục Chí Tiến nhìn đàn yêu thú mà liên tục cân nhắc,gã cũng không ngờ là mình hạ bẫy ngay vào một đàn phần thực lang quy mô lớn,nhưng nếu bây giờ mà ra về thì quá đáng tiếc và thua lỗ,sau khi cân nhắc một hồi gã cắn răng liền ra quyết định nói:
- Lên,ta với Đại Ngưu và Phi Dật sẽ ngăn cản con thủ lĩnh,ba người còn lại ngăn cản bốn con còn lại,tuy rất nguy hiểm nhưng mọi người phải cố trụ,bọn chúng sắp gục hết rồi.
- Cầu phú quý trong nguy hiểm,tất cả hãy gắng lên.
- Được,xông lên.
Cả sáu người vẫn còn rất sợ vì số lượng phần thực lang nhưng đối với món tài phú trước mắt thì bọn họ cũng không khỏi động lòng,tất cả đầy nhảy xuống lao đến bao vây đàn phần thực lang,con thủ lĩnh gầm lên nhe hàm răng sắc nhọn đe dọa những nhân loại mới đến,lòng kiêu ngạo không cho phép nó bỏ chạy,nó lập tức ra lệnh cho bốn con còn lại lao lên tấn công và chính nó cũng lao lên đầu tiên.
- Mọi người cẩn thận.
Nhóm người Lục Chí Tiến mặc dù cũng rất sợ hãi nhưng vẫn dũng cảm lao lên dùng vũ khí ngăn cản con yêu thú đầu đàn.
- Vù.
.
keng.
.
keng.
.
choang.
.
grrào.
.
grrừ….
Tiếng tranh đấu vang lên và rõ ràng bên yếu thế hơn là phía bọn họ,con đầu đàn này còn mạnh hơn bốn con khác rất nhiều,nó chưa bị ngấm độc nên sức mạnh vẫn còn dư dả để ép cho cả ba người bị lùi liên tục,thậm chí còn bị thương,yêu thú nhị giai cao cấp không thể coi thường,nếu không phải ba người sử dụng vũ khí tinh thông lại thêm phối hợp ăn ý với nhau thì sớm đã bỏ mạng.
Nhóm người Lý Kỳ Phong cũng không hề dễ chịu,một mình hắn phải đối phó với hai con phần thực lang,gánh nặng cũng không ít,bởi vì hai thiếu nữ còn yếu hơn cả hắn.
Lý Kỳ Phong lúc này cũng không che giấu sức mạnh nữa,hắn mở rộng thần thức đến mức tối đa,nhằm quan sát tình hình và dùng thúc dục chân khí ra nắm tay phải đấm văng hai con thực phần lang ra ngoài.
Chỉ trong một khắc ngắn ngủi mà bọn họ hầu hết đều dính vết thương,bốn con bên phía hắn thì có vẻ ngấm độc và đi loạng choạng rồi,nhưng bọn họ vẫn đánh giá quá thấp con phần thực lang thủ lĩnh,nó quá mạnh nên độc tố vẫn chưa kịp ngấm vào người,không những thế nó còn đẩy lui Lục Chí Tiến và Phi Dật ra ngoài rồi lao về phía Đại Ngưu với tốc độ rất nhanh.
- Đại Ngưu,cẩn thận!!!
Lục Chí Tiến vội vàng la lên thất thanh,nhưng khoảng cách quá gần,Đại Ngưu chỉ kịp che cái chùy trước hàm răng sắc nhọn của con yêu thú nhưng vẫn bị nó đè ngã bổ nhào ra sau,con yêu thú khôn ngoan như vớ được cơ hội,nó