"Mẹ, con có bạn gái rồi." Lê Văn Vân nói.
Câu liên tục giới thiệu cho đến khi Lê Văn Vân tìm được bạn gái của Tào Vân, khiến Lê Văn Vân thực sự bị dọa sợ.
"Mẹ còn lâu mới tin con!" Tào Vân nói: "Trừ phi còn dẫn về cho mẹ xem thử thì mẹ mới tin, ngày mai con tranh thủ thời gian đi xem một chút, biết đâu con lại vừa ý người ta thì sao?”
Lê Văn Vân im lặng, anh không còn cách nào khác chỉ có thể đồng ý.
Khi trở về phòng, Lê Văn Vân suy nghĩ nói: "Bà nó chứ, anh đã làm bạn trai cho Đặng Hân Hân và Đỗ Tịch Tịch mấy lần rồi, để cho bọn họ giả vờ một lần mới được.
Dù thế nào đi nữa, lần này mình cũng phải lừa dối bố mẹ đã."
Anh nằm ở trên giường, không lâu sau điện thoại di động của anh khẽ vang lên, Lê Văn Vân cầm điện thoại di động lên nhìn, là video call của Hoa Hồng Đỏ!
Lê Văn Vân nhíu mày nhận điện thoại, sau đó trong điện thoại hiện ra một bóng dáng vô cùng xinh đẹp!
Hoa Hồng Đỏ đang ở trong phòng, cô ta mặc đồ rất ít, bóng dáng vô cùng xinh đẹp đó khiến Lê Văn Vân suýt chảy máu mũi.
"Anh thấy tôi có đẹp không?" Hoa Hồng Đỏ cười tươi hỏi: "Nếu anh thấy đẹp thì có thể tới tìm tôi để cảm nhận một chút, tôi có mùi vị rất ngon đấy!”
Lê Văn Vân vội vàng thu lại tâm tư nói: "Cô có chuyện gì thế."
"Hừ, nhàm chán." Hoa Hồng Đỏ hừ nói: "Nhưng tôi thích!”
Lê Văn Vân không nói nên lời, cô gái này thực sự là một kẻ biến thái.
"Được rồi, tôi sẽ nói chuyện chính." Hoa Hồng Đỏ cười nói: "Trác Hạo tới thành phố Lâm Hải rồi."
"Trác Hạo sao?" Trong đầu Lê Văn Vân nhanh chóng lướt qua các cảnh tượng, trong đầu anh hiện ra một thông tin.
Trác Hạo được hầu hết mọi người gọi là "Phong Hàng Giả", đứng thứ tư trong bảng xếp hạng sát thủ ngầm.
Ông ta là một người cao điệu nên thích mặc một chiếc áo khoác màu đen.
Dù đi ra ngoài hay thực hiện các nhiệm vụ của sát thủ, bên cạnh ông ta đều sẽ có hai người phụ nữ xinh đẹp! Và còn là một cặp song sinh.
Thân thủ của hai người phụ nữ xinh đẹp này cũng khá ổn, bọn họ đều là kim bài sát thủ của Hồng Nguyệt.
"Ông ta có địa vị cao hơn tôi, quyền chỉ huy tối cao của tôi ở thành phố Lâm Hải đoán chừng sẽ bị tước đoạt." Hoa Hồng Đỏ mỉm cười nói.
"Mục đích của bọn họ là gì?" Lê Văn Vân hỏi.
"Bọn họ có hai mục đích." Hoa Hồng Đỏ nói: "Hình như mục đích thứ nhất là được người ta thuê đi ám sát một người ở thành phố Lâm Hải, mục đích thứ hai là kiểm soát tập đoàn Hoàn Vũ!"
"Hả?" Sắc mặt Lê Văn Vân hơi thay đổi.
Tập đoàn Hoàn Vũ, mục tiêu của Hồng Nguyệt hướng tới Trần Mỹ Huyên sao?
"À còn chuyện này nữa, Trác Hạo người này rất có sức hấp dẫn, mục đích của ông ta chắc là muốn tự mình ra tay theo đuổi Trần Mỹ Huyên.
Loại phụ nữ trẻ đã ly hôn và cô đơn này có lẽ khó có thể chống lại sự cám dỗ của ông ta!" Hoa Hồng Đỏ cười nói: "Thực ra… đôi khi tôi cũng không thể chống lại ông ta? Chỉ tiếc là hiếm khi tôi gặp được ông ta."
Lê Văn Vân ho khan một tiếng, sau đó tiếp tục nói: "Được rồi, tôi hiểu rồi.
Cô giúp tôi để ý đến hành trình và địa chỉ của ông ta, tôi sẽ tự ra tay!"
"Ồ, anh không muốn nhìn thấy người ta như vậy sao?" Sau khi nói xong, Hoa Hồng Đỏ liếm đôi môi đỏ mọng gợi cảm hỏi: "Tuy rằng anh không muốn gặp ở hiện thực, nhưng chúng ta xem qua video cũng được, hương vị cũng rất tốt!"
Trong khi nói chuyện, cô ta còn tạo dáng vô cùng gợi cảm!
"Con mẹ nó!" Lê Văn Vân bị dáng vẻ này làm máu nóng sục sôi, cảm thấy không chịu nổi nên anh vội vàng tắt video call! Sau đó anh chạy vào nhà vệ sinh và tắm nước lạnh mới hoàn toàn bình tĩnh lại!
Qua một đêm, ngày hôm sau, Lê Văn Vân vẫn đến công ty với Lê Cảnh An như thường lệ.
Sau khi đến cửa tập đoàn Hãn Vũ, anh tìm lý do chạy mất, sau đó chạy đến nhà Đặng Hân Hân ngủ, đến trưa được Đỗ Tịch Tịch gọi dậy.
Lê Văn Vân tỉnh lại, nhìn xung quanh hỏi: "Trần Hiểu Nguyệt đâu?"
"Tôi không biết, gần đây cô ấy rất thần bí, mỗi ngày sau khi thức dậy cô ấy đều chạy ra ngoài đến tối mới quay trở về nên tôi cũng không biết cô ấy đang làm gì." Đỗ Tịch Tịch nhún vai nói.
Lê Văn Vân sững sờ một lúc, có lẽ anh biết những gì mà Trần Hiểu Nguyệt đã trải qua.
Trước đó anh đã nói với với Phạm Nhược Tuyết rằng sẽ dẫn hai người Trần Hiểu Nguyệt và Khương Vĩ tiến vào Người Gác Đêm, đoán chừng trong khoảng thời gian này có Người Gác Đêm đã tìm thấy Trần Hiểu Nguyệt và đang khảo hạch cô ấy.
Sau khi nghĩ đến chuyện này, Lê Văn Vân ngẩng đầu lên nhìn Đỗ Tịch Tịch, anh nghĩ đến chuyện tìm một cô gái để đóng giả làm bạn gái của mình, anh đánh giá từ trên xuống dưới thân thể của Đỗ Tịch Tịch!
"Một cô gái như vậy, chắc bố mẹ mình sẽ không từ chối." Trong lòng Lê Văn Vân suy nghĩ nói.
Đỗ Tịch Tịch chú ý đến ánh mắt của Lê Văn Vân, cô ấy liếc mắt nhìn anh nói: "Anh đang làm gì đấy!"
Lê Văn Vân ho khan nói: "Tịch Tịch, cô xem từ khi tôi quen biết cô thường đóng giả làm bạn trai cho cô, còn thường mời cô ăn tối ở đây.
Lần trước tôi đã tiêu hơn năm trăm vạn khiến Vương Diệu không quấy rầy cô..."
"Anh sao thế?" Đỗ Tịch Tịch cảnh giác nhìn Lê Văn Vân nói: "Không phải anh muốn tôi lấy thân báo đáp chứ!"
Sau khi nói xong, cô giữ chặt quần áo của mình.
Lê Văn Vân: "..."
"Sao có thể có chuyện đó chứ, tôi không phải loại người này." Lê Văn Vân vội vàng nói.
"Anh không