Lúc Lê Văn Vân nhìn thấy đám người đến thì thoáng ngẩn người!
Đội hình tới, tổng cộng có bốn người, cầm đầu là một người đàn ông có gương mặt phương Tây, anh ta mặc áo gió, vẻ ngoài vô cùng điển trai.
Khiến cho Lê Văn Vân kinh ngạc chính là, anh lại biết đám người này, bốn người này chính là đám người hào phóng Elena và Evan đã ném nghìn lucca cho Lê Văn Vân vào ngày đầu tiên anh đi làm tại quán bar.
Bọn họ đi đến chỗ trống trong phòng, trên mặt Elena mang theo sự quyến rũ, chân thành đi đến nói với Lê Văn Vân: "Anh giai nhỏ, không nghĩ tới mấy anh lại mạnh đến vậy? Các anh đã giỏi thế tại sao còn phải chạy tới quán bar làm phục vụ thế?"
Lê Văn Vân nhướng mày, anh không nghĩ tới nhóm người đầu tiên tìm đến, lại là bốn người Evan này.
Sắc mặt Evan không dễ nhìn lắm, anh ta kéo ghế, ngồi xuống đối diện đám người Lê Văn Vân, sau đó lấy ra một điếu thuốc, tự nhiên châm lửa đốt thuốc, từ từ hít một hơi, nhìn Đao Ba nói: "Đao Ba, từ trước đến nay tôi còn không biết ở khu Đông có cao thủ số một như anh đó, liên tục giết chết hai đỉnh cấp chỉ trong một giây, trận chiến này, xem như đã khiến tôi nhớ kỹ anh rồi!"
Đao Ba ngẩn tò te một hồi.
Lê Văn Vân và Cố Bạch ở bên cạnh thiếu chút nữa cười ra tiếng.
Bọn họ biết rất rõ, hai tên đỉnh cấp đã chết kia, là bị bắn chết, chứ không phải là bị Đao Ba giết chết, chẳng qua lúc đó, Đao Ba trùng hợp giơ lên đao, cộng thêm tiếng động ở hiện trường quá lớn, đại đa số người đều không nghe được âm thanh của tiếng súng bắn tỉa, cho nên tưởng lầm là Đao Ba dùng chân khí ngoại phóng, cách không giết chết hai người kia.
"Tôi nói ngắn gọn nhé!" Evan hít một hơi thuốc, sau đó nhìn về phía ba người Đao Ba và Lê Văn Vân nói: "Độc Thủ Hội, trước kia có chúng tôi chống lưng, bọn họ quản con phố nhỏ này, mỗi tháng, sẽ đưa cho chúng tôi tầm khoảng 500 vạn Lucca, tôi không có hứng thú với việc ai quản con phố này, chỉ cần mỗi tháng đưa cho chúng tôi 500 vạn thì tôi cũng có thể làm chỗ dựa cho các anh.
"
Nói xong anh ta lại nhìn về phía Lê Văn Vân và Đao Ba nói: "À! , quên tự giới thiệu, mấy người có thể gọi tôi là Huyết Thủ Evan!"
Lê Văn Vân chưa từng nghe qua cái tên này, nhưng đôi con ngươi của Đao Ba có hơi co rút, anh ta nuốt nước miếng nhìn về phía Evan nói: "Anh chính là Huyết Thủ Evan đứng thứ ba mươi sáu trên Địa Bảng?"
Evan vô cùng hài lòng về việc Đao Ba từng nghe qua tên mình, anh ta bình tĩnh nói: "Biết là được rồi, vậy coi như đã quyết định chuyện này nhé.
"
Đao Ba dường như đang bị chấn động, trong khoảng thời gian ngắn, quên cả từ chối.
Evan nói: "Vốn dĩ mấy ngày gần đây, chính là ngày Độc Thủ Hội đi thu tiền, nhưng vì mấy người chủ động khiêu chiến nên bên đó còn chưa nộp khoản tiền kia, lần này, coi như giao cho mấy người phụ trách thu tiền vậy, sau khi thu xong giao tiền cho tôi là được, tôi sẽ để lại địa chỉ cho các anh!"
Đao Ba nuốt nước miếng.
Lê Văn Vân thấy nãy giờ anh ta vẫn không nói gì, mỉm cười nói: "Chuyện này, chỉ sợ phải khiến anh thất vọng rồi.
"
Nghe thấy lời Lê Văn Vân nói, Evan ngẩng đầu nhìn về phía Lê Văn Vân, sống mũi cao thẳng hếch lên, giọng điệu có vẻ lạnh lùng: "Là tôi nghe nhầm sao? Anh vừa mới nói cái gì?"
Lê Văn Vân thản nhiên nói: "Anh không nghe nhầm, ý của tôi là, sau này có lẽ anh sẽ phải mất đi năm trăm vạn kia, bởi vì sau khi chúng tôi lấy được quyền thống trị khi phố này, anh Đao Ba nhà chúng tôi là người nhân nghĩa, không quen thấy người dân phải chịu khổ, cho nên đã quyết định, không thu phí bảo kê của người dân, nhưng chúng tôi vẫn sẽ chịu trách nhiệm duy trì hòa bình cho khu phố này.
"
Đồng thời trong lòng anh cũng đang tức giận mà mắng, con bà nó, mấy cái thế lực tại khu Tội Ác sống cũng sung sướng quá nhỉ.
Bọn họ chỉ cần ngồi không, mỗi tháng phía dưới đều có người nộp 500 vạn lên, tuy có thể anh ta sẽ phải chia cho thuộc hạ của mình, nhưng con số đó chỉ là từ một con phố của bọn họ!
Khó trách lúc ở quán bar