Nói xong, trực tiếp xoay người rời đi.
Hai người Kirock mang tới trực tiếp trợn tròn mắt.
Mộ Dung Anh Nguyên đi rồi?
Vậy chẳng phải là bọn họ nhất định phải thua sao?
Ngay cả đám người Liễu Quân cũng ngây ngẩn cả người.
Người bên phía đối phương cứ đi như thế sao? Ở trong mắt bọn họ, thực lực của Mộ Dung Anh Nguyên và Kirock không chênh lệch bao nhiêu.
Có thể nói, trong số mấy người bọn họ, chọn bất kì một người làm đối thủ.
Dù cho không thắng thì cũng sẽ không thua.
Chí ít còn bất phân thắng bại.
Mà bây giờ, người này lại trực tiếp rời đi?
“Lẽ nào đối phương biết không thắng được cho nên mới bỏ cuộc?”
Dương Cửu cau mày, vẻ mặt khó hiểu.
“Có lẽ vậy?”
Lư Thụy Lâm hờ hững gật đầu.
Chỉ có sắc mặt của Vũ Cuồng có chút nghiêm trọng, ông ta cảm giác lại lịch của Mộ Dung Anh Nguyên không đơn giản.
Thậm chí cũng không phải là người trong đội của Kirock.
“Người này có địa vị không đơn giản”.
“Hắn là không có quan hệ gì với tên Kirock này,”.
“Hoặc là quan hệ hợp tác đơn thuần”
Vũ Cuồng nói một câu khiến ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía ông ta.
“Ông Cuồng, lời này của ông là có ý gì?”
Liễu Quân có chút nghi ngờ, anh ta không nhìn ra đối phương từ đầu tới.
Thế nhưng ông ta có thể cảm giác được đối phương hắn không phải là người bình thường.
“Tỉnh Nam là một loại nghề nghiệp chỉ có xuất hiện ở Bắc Sơn”
“Hơn nữa nhìn màu da của đối phương, thì đúng là người Bắc Sơn”
“Nhưng có lẽ dòng tộc đã rời khỏi Bắc Sơn từ rất sớm, trong lịch sử, quả thật ghi chép rằng từng có hơn mười dòng tộc rời khỏi Bắc Sơn” Nghe thấy ông ta nói như vậy, đám người Liễu Quân cuối cùng cũng hiểu.
Hóa ra đối phương cũng là người Bắc Sơn, chỉ nhưng mà có lẽ trước đây đã rời khỏi Bắc Sơn.
Sở dĩ lúc này giúp Kirock có lẽ là vì lợi ích, hoặc có lẽ là chút điều