Ông liền đoán được có thể Thiếu soái gặp phải rắc rối gì nửa đường.
Vì thế, ông vội vàng dẫn dắt một đội, vội vàng đi tìm Thiếu soái.
Lúc này ông mang theo rất nhiều binh sĩ chạy tới, cuống quít nói: “Thiếu soái, thuộc hạ đến muộn, mong Thiều soái thứ tội.”
Trần Ninh vẫy tay: “Ông vô tội!”
“Nhưng hành tung của tôi có thể đã bại lộ, ông lập tức sắp xếp máy bay đặc biệt cho tôi, tôi muốn dùng tốc độ nhanh nhất về Bắc Cảnh.”
‘Vương Đạo Phương nói: “Tuân mệnh.”
Lúc này.
Một chiếc máy bay đặc biệt của Nội các, vốn đã chuẩn bị đi Tây Cảnh kiểm tra, nhưng thủ trưởng Hạng Thành, nửa đường lại tạm thời căn dặn phi hành đoàn, thay đổi tuyến đường, đi tới Bắc Cảnh.
Phi hành đoàn nhận được mệnh lệnh của thủ trưởng, trợn tròn mắt.
Nhưng bọn họ nào dám nghi ngờ, vội vàng dựa theo căn dặn thủ trưởng, thay đổi tuyến đường, bắt đầu đi Bắc Cảnh.
Lúc này Hạng Thành đang ở trên máy bay đặc biệt của thủ trưởng, vừa đọc báo vừa uống trà, ông ta nhìn bầu trời xanh bên ngoài, trong lòng cười lạnh: Trần Ninh, tôi đến Bắc Cảnh, cậu không ở Bắc Cảnh, cậu xong rồi.
Tổng bộ quân Bắc Cảnh.
Trung tâm chỉ huy trưởng, trong phòng họp.
Tham Lang, Phá Quân, Thất Sát, còn có một đám kiện tướng đắc lực quân Bắc Cảnh, đang tổ chức hội nghị khẳn z cấp.
Tổng chỉ huy Trần Ninh vắng mặt, người phụ trách chủ trì hội nghị là Tham Lang vừa mới thăng chức Trung tướng không bao lâu.
Tham Lang ngồi ở vị trí chủ trì hội nghị, sắc mặt nghiêm trọng.
Anh trầm giọng nói: “Triệu tập tất cả mọi người đến đây, tổng cộng có hai chuyện.”
“Chuyện đầu tiên hẳn là mọi người đều biết, tối hôm qua Trung tá Lý Bất Phàm, lúc tuần tra dọc theo trạm gác, bị tay súng bắn tỉa Tu La quốc giết chết.”
“Càng làm cho người ta phẫn nộ hơn chính là, tay súng bắn tỉa của Tu La quốc lần này lại sử dụng đầu đạn Đum- đum bị công ước quốc tế cắm sử dụng.”
*Lý Trung tá hy sinh cực kỳ thảm thiết!”
“Quân Bắc Cảnh chúng ta tuyệt đối không thẻ để Lý Trung tá hy sinh vô ích, nhất định phải đưa ra người liên quan của Tu La quốc, trừng phạt nghiêm khắc hung thủ.”
Phá Quân, Thất Sát, còn có các vị tướng lĩnh Điển Chử, sắc mặt ai nấy đều tái xanh, mỗi người đều vô cùng tức giận.
Trên thực tế, Tu La quốc vẫn một mực huyên náo tồn tại tranh chấp lãnh thổ cùng Hoa Hạ, hơn nữa Tu La quốc vẫn luôn canh cánh