Điển Chử cười nói: “Vậy xem ra Thiếu soái phải ở Thủ đô một thời gian.
”
Trần Ninh cười nói: “Đúng vậy!”
Ngày hôm đó, Trần Ninh ra lệnh cho Tham Lang tạm thời phụ trách thống lĩnh quân Bắc Cảnh, phụ trách phòng bị Bắc Cảnh.
Sau đó anh liền mang theo nhóm người Điển Chử, Bát Hỗ Vệ, đi chuyên cơ Trường Không 1, lên đường trở về Thủ đô.
Đến Thủ đô!
Trần Ninh đến phủ Quốc chủ trước, thăm hỏi sư phụ Tần Hằng cùng sư nương Vương Uần.
Nhưng không thấy Tần Hằng.
Là Vương Uần tiếp đãi Trần Ninh.
Thì ra, trong khoảng thời gian này Tần Hằng quá bận rộn, gần đây đều là đi sớm về muộn.
Vương Uần cùng Trằn Ninh nói chuyện một hồi, nhiệt tình bảo Trần Ninh trong khoảng thời gian này ở phủ Quốc chủ, dù sao phủ Quốc chủ cũng có phòng khách.
Trần Ninh lại cười khéo léo từ chối: “Sư nương, tôi ở trong phủ Quốc chủ có nhiều bắt tiện, tôi vẫn ở tại khách sạn Hồng Kỳ là được rồi, ở khách sạn thuận tiện.
”
Vương Uẩn cười nói: “Vậy tùy cậu, cậu rảnh thì tới đây nói chuyện cùng tôi.
”
Trần Ninh cười nói: “Vâng!”
Từ phủ Quốc chủ đi ra, Trần Ninh liền đi đến khách sạn Hồng Kỳ.
Khách sạn Hồng Kỳ là khách sạn chính thức và là một trong những khách sạn được Quốc chủ chọn chỉ định để tiếp đãi các đại biểu quốc hội của toàn bộ các nước trên thế giới.
Về phía khách sạn, từ trước đến nay đã chuẩn bị phòng cho Trần Ninh.
Trần Ninh căn dặn Điển Chử và Bát Hồ Vệ: “Tôi mệt rồi, chuẩn bị ngủ một giấc, không có gì quan trọng, đừng quấy rầy tôi nghỉ ngơi.
”
Điển Chử và những người khác: “Vâng, Thiếu soái.
”
Trần Ninh trở về phòng, để nguyên quần áo nằm xuống, không bao lâu liền ngủ thiếp đi.
Mơ mơ màng màng, không biết ngủ bao lâu.
Bỗng nhiên truyền đến một tiếng rắc rắc nhỏ mở cửa.
.
truyện đam mỹ
Trần Ninh lập tức tỉnh dậy!
Anh vẫn nhắm mắt lại, hô hấp cũng không có bất kỳ biến hóa