La Trí Tuyền mặt không cảm giác, ánh mắt lạnh lùng, làm ai nấy đều thấy được dưới bề ngoài lạnh lùng của ông ta, là thương tâm, là tức giận.
Đội trưởng cảnh vệ La Chính Dương của ông ta tới, thấp giọng nói: “Lão gia, phu nhân, nén bi thương, tang lễ của thiếu gia còn cần hai người điều khiển tổ chức như thế nào?”
La Trí Tuyền lạnh lùng nói: “Đơn giản tất cả!”
La Chính Dương vội vàng nói: “Dạ, thuộc hạ biết, vậy thì đi làm đi.”
Bản thân La gia cũng biết, cái chết của La Văn Nhạc, cùng Hạng gia không thoát được liên quan.
Hơn nữa, bọn họ cũng biết La Văn Nhạc là bởi vì cái gì mà trêu chọc đến Hạng gia.
Tự biết đuối lý, vì vậy mặc dù La gia rất tức giận, nhưng bọn họ cũng không tiện phát tác.
Cộng thêm gần đây tổng tuyển cử vừa mới bắt đầu, La lão vẫn là người được dự đoán có năng lực cạnh tranh nhất trong lần này.
Cho nên La gia không trắng trợn tổ chức tang lễ của La Văn Nhạc, tất cả đều đơn giản.
Thậm chí, báo tang cũng không báo bạn bè đồng nghiệp, cũng không báo môn sinh cố lại, chỉ báo những thân thích thân cận nhất.
Tang lễ của La Văn Nhạc, cử hành ở nhà tang lễ Đa Phúc.
Rất nhiều người không có được thông báo, đều rồi rít tới phúng viếng.
Có vài người không tới, cũng gửi vòng hoa tới, bày tỏ tiếc thương.
La Trí Tuyền cùng vợ Tống Đông Linh, cùng tất cả gia quyến, nghênh đón đông đảo các tân khách tới phúng viếng.
Tống Đông Linh đã sớm khóc chết đi sống lại, người cũng khóc không còn thoi thóp một hơi.
La Trí Tuyền suy cho cùng là ông lão gặp qua gió to sóng lớn, lúc này mặc dù đau buồn, nhưng còn duy trì lý trí cùng lễ nghi cơ bản.
Ông ta thấp giọng hỏi đội trưởng cảnh vệ La Chính Dương bên người: “Trần Ninh có tới qua không?”
La Chính Dương lập tức trả lời nói: “Thiếu soái chưa có tới, nhưng ngài ấy phái người đưa vòng hoa tới.”
La Trí Tuyền trầm mặc hai giây: “Thiếu soái chính nhân quân tử!”
Thời điểm La Trí Tuyền biết được Trần Ninh ở trong cuộc tổng tuyển cử lần này, ủng hộ Hoàng Càn, mà không ủng hộ ông ta, ông ta thật sự rất tức giận.
Nhưng, ông ta không ngờ, con trai ông ta lần lượt hại Trần Ninh.
Con trai ông ta chết, Trần Ninh còn đưa vòng hoa tới.
Khiến ông ta không nhịn được có chút xúc động.
Chọt, ông ta nhớ ra cái gì đó, thấp giọng dò hỏi: “Quốc