Tân Hãng xua tay: “Tôi cũng không phải hoàn toàn lây đại cục làm trọng, kỳ thật tôi làm vậy là vì cậu.”
Trần Ninh kinh ngạc.
Tần Hằng cười nói: “Một đời thiên tử một đời thần, năm đó là một tay tôi nâng đỡ cậu.
Bây giờ tôi thoái vị rồi, cách chức cậu đi cũng là để cho Hoàng Càn có cơ hội nâng đỡ.
cậu lại từ đầu.”
“Cậu bị giáng chức làm thường dân, Hoàng Càn lại thăng chức cho cậu.
Vậy thì trong mắt ông ấy, cậu là do một tay ông ấy kéo dậy, như vậy cậu mới thật sự là người của ông ấy, ông ấy mới hoàn toàn tin tưởng cậu.”
“Cậu đã hiểu chưa?”
Trần Ninh tỉnh táo lại: “Ngài đã nhọc lòng rồi ạ!”
Tần Hằng cười nói: “Trước khi thầy thoái vị, Hoàng Càn đã hứa với tôi sẽ đề bạt cậu lên vị trí Đại đô đốc.
Bây giờ xem ra, ông ấy không hề thất hứa.”
Trần Ninh nói: “Lần này Quốc chủ triệu tôi đến Thủ đô chính là để sắp xếp cho tôi nhận chức Đại đô đốc.”
“Nhưng mà…”
Tần Hằng lấy làm lạ hỏi: “Nhưng mà cái gì?”
Trần Ninh cười khổ nói: “Tuy rằng Quốc chủ cho phép tôi giữ chức Đại đô đốc, nhưng ngài ấy vẫn muốn che giấu thân phận của con.”
Tần Hằng sững sờ: “Ý của cậu là?”
Trần Ninh giải thích: “Hôm nay tôi đã đến gặp Quốc chủ, ông ấy nói với tôi rằng nếu tôi lấy thân phận thật đảm nhiệm chức vụ Đại đô đốc thì e rằng phe của Hạng Thành sẽ phản đối kịch liệt.
Hơn nữa, tôi vẫn còn khá trẻ, những thủ trưởng lâu đời trong quân đội cũng sẽ không đồng ý.”
“Vậy nên ông ấy bảo tôi đeo mặt nạ, lấy thân phận bí ẩn để nhận chức Đại đô đốc.”
“Theo ý của ông ấy, sau này mọi người đều biết đến Đại đô đốc, nhưng bọn họ sẽ không biết Đại đô đốc thực sự là ai.”
Tần Hằng trừng to hai mắt: “Cái gì?”
ậu không để lộ thân phận của mình thì làm Đại đô đốc kiểu gì?”
Trần Ninh lấy ra một chiếc mặt nạ hình Kỳ Lân hung dữ, cười khổ nói: “Quốc chủ nói, sau này tôi lầy thân phận Đại đô đốc chỉ thị thì cứ đeo cái mặt nạ Kỳ Lân này.
Tư liệu về thân phận Đại đô đốc sẽ là bí mật cao nhất quốc gia, thậm chí các vị đại thần trong Nội các cũng không có thẩm quyền để xem.”
Tần Hằng nghe vậy thì cau mày, ông không biết chuyện