Trong nháy mắt đạn súng lục của bọn họ bắn hụt, Trần Ninh đã đến trước mặt hai người bọn họ.
Rằm!
Hai quyền Trần Ninh như tia chớp, lần lượt đánh trúng mặt hai người.
Hai tên kia liền bị đánh đến xương mặt vỡ vụn, máu tươi văng tung tóe, cả khuôn mặt lõm xuống thật sâu.
Bọn họ kêu thảm thiết cũng không thể phát ra, liền ngửa đầu ngã xuống đất.
“Giết!”
Nhiều chiến đội Ma Quỷ, đồng loạt giơ chiến đao lên, giống như một tổ ong vây công Trần Ninh.
Thân hình Trần Ninh như điện, từ khe hở của hơn mười chiến đội Ma Quỷ khúc xạ đi qua.
Bóng dáng Trần Ninh xẹt qua, trên cổ mười mấy chiến đội Ma Quỷ đều có thêm một vết máu, từng người cứng đờ tại chỗ, sau đó ầm ầm, toàn bộ ngã xuống.
Thiên Khải cùng những chiến đội Ma Quỷ còn lại, lúc này mới thình lình phát hiện, trong tay Trần Ninh có thêm một thanh dao găm.
Một dao găm sắc bén sáng như tuyết, tinh xảo, là dao găm chuyên dụng.
Chính là chiến chủy, biểu tượng của chiến thần, Tụ Bạch Tuyết mà cựu Quốc chủ tặng cho Trần Ninh.
Xa xa, Điển Chử cùng Bát Hồ Vệ, còn đang giao chiến với những chiến đội Ma Quỷ cằm súng.
Thiên Khải mang theo máy chục thủ hạ cầm chiến đao, kinh nghỉ bất định nhìn Trần Ninh trước mắt bọn họ.
Thiên Khải trầm giọng nói: “Trần Ninh, tôi không thể không bội phục dũng khí của anh, anh bị chúng tôi vây công, anh có cơ hội thoát khỏi vòng vây, lại không chạy trốn, thậm chí còn tập kích chúng tôi.
Trần Ninh lạnh lùng nói: “Chạy trốn?”
“Anh tính là cái gì, cũng xứng để cho tôi chạy trồn.”
Lúc này Thiên Khải đã lấy lại tâm trạng, hắn cười lạnh nói: “Nếu anh muốn chết, vậy tôi liền thành toàn cho anh.”
Hắn nói xong, cao giọng nói: “Các anh em, 100 triệu ở trước mắt các anh em, đây là cơ hội tốt nhất của các anh em để kiếm được 100 triệu, nếu các anh em muốn làm giàu, liền lên cho tôi!”
“Giết!”
Các chiến sĩ chiến đội Ma Quỷ mặc dù biết thực lực của Trần Ninh vô cùng khủng bó.
Nhưng bọn họ những người dựa vào bán mạng để kiếm sống, căn bản không sợ chết, ai cũng muốn nắm bắt cơ hội