Hoàng Lượng do dự một chút, gọi Tống Sính Đình lại: “Tống tiểu thư chờ một chút, quả thật sáng nay vừa lúc tôi nghe được một chút tin tức về Thiếu soái, cũng không biết có nên nói hay không?”
Tống Sính Đình vội vàng nói: “Tin tức gì, bộ trưởng Hoàng cứ nói không sao.”
Hoàng Lượng do dự một chút, kiên trì nói: “Tôi nghe nói Thiếu soái mắt tích trên chiến trường Bắc Cảnh, có người nói ngài ấy vì tránh Hạng lão trả thù, thủ đoạn lặng lẽ chuồn mắt, làm lính đào ngũ trốn đi.”
Sắc mặt Tống Sinh Đình lập tức thay đi.
Mắt hạnh Tần Tước cũng trợn tròn, vẻ mặt tức giận.
Hoàng Lượng vội vàng nói: “Đương nhiên, những tin tức này đều là tin đồn, tôi cảm thấy không đáng tin, tôi chỉ là đem tin đồn nói cho Tống tiểu thư cô mà thôi, không có ý khác, các cô cũng tuyệt đối đừng tức giận.”
Tống Sính Đình kinh nghỉ bất định nói: “Bộ trưởng Hoàng, tin đồn này của ông, rốt cuộc là nghe được từ đâu, là ai đang tung tin đồn bôi nhọ danh dự của chồng tôi?”
Hoàng Lượng thấp giọng nói: “Tôi là nghe người khác nói, nghe nói gần đây rất nhiều người đang nói về chuyện này, nhưng người đầu tiên truyền ra, cũng không biết.”
Tần Tước ở bên tai Tống Sính Đình thấp giọng nói: “Thiếu phu nhân, nếu như tôi đoán không sai, nhất định là Hạng gia cùng Diệp gia lại ngắm ngầm giở trò, Trung Hải truyền ra lời đồn như vậy, nhất định là tên Diệp Văn Bưu kia truyền ra.”
Khuôn mặt xinh đẹp của Tống Sính Đình hàm sương: “Lại là anh ta!”
Nhắc tào tháo tào tháo đến.
Tống Sính Đình và Tần Tước vừa mới nhắc tới Diệp Văn Bưu, không ngờ điện thoại di động của Tống Sính Đình liền vang lên, sau khi Tống Sính Đình nhận máy phát hiện lại là Diệp Văn Bưu gọi tới.
Tống Sính Đình lạnh lùng nói: “Diệp Văn Bưu, anh còn gọi điện thoại tới làm gì?”
“Còn nữa, tin đồn chồng tôi làm lính đào ngũ trên chiến trường, có phải anh để cho người ta lan truyền ở thành phố Trung Hải không?”
Diệp Văn Bưu đắc ý cười nói: “Ha ha, Tống tiểu thư, cô nhanh như vậy đã biết thành phố Trung Hải đang truyền tin tức này sao, xem ra hiệu suất làm việc của thủ hạ tôi vẫn ok phết!”
Tống Sính Đình lạnh lùng nói: “Diệp Văn Bưu, bài học hôm qua anh nhận còn chưa đủ sao?”
Nhắc tới tối hôm qua chịu thiệt, lửa giận của Diệp Văn Bưu liền dâng lên.
Anh ta hừ lạnh nói: “Tống Sính Đình, cô sẽ không cho rằng chuyện tối hôm qua, tôi sẽ cứ như vậy quên đi chứ?”
“Tôi nói cho cô biết, cô và nữ vệ sĩ kia của cô, đều phải trả giá cho hành vi tối hôm qua của các người.”
“Đúng rồi, tối nay tôi vẫn ở khách sạn Aegean Sea chờ cô, tối nay cô mang theo nữ vệ sĩ của cô, ngoan ngoãn xuất hiện