Bạo Long cười lạnh nói: “Không có ý gì cả, hơn mười chiếc xe buýt của tụi tao, kéo nhiều người như các người đến đảo Mộng Ảo, chỉ thu các người hai ngàn đồng, tao cảm thấy thiệt thòi, tính toán xin các người nhiều hơn một chút.”
Chung Đại Kỳ mở to hai mắt: “Giữ chừng các anh lên giá sao, không phải giá cả chúng ta đã trao đổi xong trên mạng rồi sao, rõ ràng là anh nhìn thấy chúng tôi đều là người ngoại địa, muốn ắn hiếp chúng tôi?”
Bạo Long nhếch miệng cười nói: “Trao đổi xong thì như: thế nào, Bạo Long tao bây giờ đã đổi ý rồi.”
“Hơn nữa, tao chính là ức hiếp nhóm người ngoại địa như: tụi mày, thì mày có thể làm gì tao?”
Bạo Long nói, đưa tay không nhẹ không nặng vỗ vỗ mặt Chung Đại Kỳ, đồng thời bĩu môi về phía ngoài cửa sổ xe: “Nhìn thấy những anh em bên ngoài của tao không?”
Nhóm người Chung Đại Kỳ nhìn ra ngoài xe, phát hiện bên ngoài lại có mấy chục người xăm rồng ám sát hổ, tên côn đồ mang theo dao phay, vây quanh hơn mười chiếc xe buýt.
Bạo Long cười lạnh nói: “10 vạn đồng, thêm tiền, tao cùng các huynh đệ của tao tiếp tục lái xe, an toàn đưa các người đến Mộng Đảo”“
“Nếu mày không chịu đưa tiền, hoặc không đi xe của tụi tao, vậy liền trêu chọc vào Bạo Long tao rồi.”
“Hậu quả của việc đùa giỡn với Bạo Long tao rất nghiêm trọng, tao đảm bảo rất nhiều người các người, toàn bộ không có cách nào an toàn rời đi.”
Chung Đại Kỳ cùng máy thầy cô, còn có phụ huynh học sinh tại hiện trường, vẻ mặt ai náy đều hoảng sợ.
Chung Đại Kỳ nhìn thấy Trần Ninh, cũng thất thanh nói: “Trần tiên sinh, anh…”
Ánh mắt Bạo Long thì sáng ngời, còn có người sợ chết như vậy, vậy mà sợ tới