Lúc Trần Ninh về tới nhà, Tống Sính Đình đang lén thảo luận với Đồng Kha.
Có phải nên mua chút quà, đến bệnh viện thăm Park Yi Jun đang bị thương, cầu xin sự tha thứ của bố con nhà họ Park hay không?
Trần Ninh mỉm cười nói: “Không cần đâu, anh đã đi gặp Park Sung Gyun rồi!”
Tống Sính Đình thất thanh nói: “Cái gì? Anh không ra tay đánh nhau với bọn họ chứ? Bọn họ có làm khó anh không?”
Trần Ninh cười nói: “Không, đôi bên bọn anh đã có được sự nhất trí, đám người Park Sung Gyun ngày mai sẽ lên đường trở về Hàn Quốc.”
Tống Sính Đình nghe vậy vừa ngạc nhiên vui mừng lại thất vọng. Điều ngạc nhiên vui mừng là Park Sung Gyun lại không đề cập báo thù Trần Ninh nữa, điều thất vọng là đám người Park Sung Gyun ngày mai trở về Hàn Quốc, vậy tức là tỏ ý hợp tác giữa tập đoàn Ninh Đại và tập đoàn Gemini đã hoàn toàn kết thúc.
Nhưng, Tống Sính Đình cảm thấy đây đã là một kết quả không tệ rồi.
Cô tò mò hỏi Trần Ninh: “Sao anh lại có được sự tha thứ của Park Sung Gyun, khiến bố con bọn họ đồng ý không truy cứu trách nhiệm của anh nữa?”
‘: Trần Ninh cười híp mắt nói: “Đương nhiên là lấy lý lấy tình để khiến người ta hiểu và cảm động, lấy đức thu phục và thuyết phục người ta rồi.”
Tống Sính Đình nửa tin nửa ngờ, Đồng Kha ở bên cạnh lén lườm: Lầy đức thu phục người? Lừa ai chứ!
Trần Ninh quả thật không đánh Park Sung Gyun, mà là dặn dò dohnny sắp xếp cho Park Sung Gyun.
Ngoài ra, Trần Ninh còn dặn dò Đồng Thiên Bảo quay chụp lại.
Mượn cái này để uy hiếp Park Sung Gyun, không được gây chuyện ở Trung Quốc, lập tức cút khỏi Trung Quốc.
Nếu không sẽ công khai video, khiến Park Sung Gyun thân bại danh liệt.
Ngày hôm sau, Park Sung Gyun nhục nhã đưa con trai ngồi máy bay riêng, bối rối trăm bề trở về Hàn Quốc.
Tuy rằng Tống Sính Đình rất kinh ngạc khi Park Sung Gyun đột nhiên về nước, nhưng chuyện này chấm dứt ở đây, cô cảm thấy vậy là tốt.
Trong mấy ngày tiếp theo, cô bắt đầu tích cực liên lạc với công ty thiết bị sản xuất thuốc Lam Thiên.
Công ty thiết bị sản xuất thuốc Lam Thiên, tổng cộng có năm đại cổ đông, cổ đông lớn nhất là Đường Bắc Đầu, bốn đại cổ đông tiếp theo là tứ đại gia tộc Giang Nam.
– Chủ tịch của công ty thiết bị sản xuất thuốc Lam Thiên là Âu Dương Đình, phó chủ tịch là Diệp Tri Thu.
Hai người nhận được lệnh của Đường gia, đến Trung Hải đối phó với Trần Ninh, đồng thời phải mau chóng giành được quyền đại lý vắc xin ung thư gan về tay.
Lúc này, tại câu lạc bộ hội thương nhân Giang Nam, thành phố Trung Hải.
Âu Dương Đình và Diệp Tri Thu đều đang nói chuyện cười hi hi ha ha, Âu Dương Đình cười ha ha nói: “Vốn chúng ta còn lo lắng, Tống Sính Đình sẽ dựa vào tập đoàn Gemini, hợp tác với Park Sung Gyun, vậy kế hoạch của chúng ta sẽ uỗng công đỗ bể.”
Diệp Tri Thu khẽ cười nói: “Quả thật, tập đoàn Gemini là một trong những tập đoàn tài chính nỗi nhất Hàn Quốc, thậm chí có thể tranh cử chức tổng thống. Nếu Tống Sính Đình thật sự trở thành đối tác làm ăn với Park Sung Gyun, vậy thì chúng ta sẽ thật sự không có cách nào lấy được quyền đại lý vắc xin.”
Âu Dương Đình cười lạnh nói: “Điều đáng tiếc là, cái tên tìm chỗ chết Trần Ninh kia, lại đánh con trai của Park Sung Gyun bị thương, khiến ông ta tức giận mà rời đi. Tống Sính Đình cũng mắt đi cơ hội leo lên chiếc thuyền lớn là tập đoàn Gemiini.”
Diệp Tri Thu híp mắt: “Đây cũng là vận may của chúng ta, Trần Ninh đắc tội với Park Sung Gyun, chắc chắn ông ta sẽ phong sát tập đoàn Ninh Đại.”
“Mọi người đều biết, công ty thiết bị sản xuất thuốc nỗi tiếng nước ngoài đều có quan hệ chặt chẽ với tập đoàn Gemini. Park Sung Gyun lên tiếng phong sát tập đoàn Ninh Đại, công ty thiết bị sản xuất thuốc nỗi tiếng ở nước ngoài chắc chắn sẽ không bán thiết bị cho Tống Sính Đình.”
“Trước mắt, Tống Sính Đình muốn mua được thiết bị sản xuất thuốc tốt, chỉ có thể mua từ công ty Lam Thiên chúng ta.”
Âu Dương Đình dương dương đắc ý nói: “Cô ta từng liên hệ với tôi máy lần, tôi hẹn gặp cô ta ở đây tối nay. Tính thời gian, chắc cô ta cũng sắp tới rồi.”
Vừa dứt lời, một nữ giám đốc mặc sườn xám liền gõ cửa bước vào, kính cần nói: “Anh Âu Dương, anh Diệp, bên ngoài có mấy người tới. Người dẫn đầu tự xưng là Tống Sính Đình – chủ tịch tập đoàn Ninh Đại, nói là đã hẹn gặp mặt các anh, bàn bạc chuyện làm ăn.”
Âu Dương Đình và Diệp Tri Thu hai mắt nhìn nhau, sau đó cười nói: “Để bọn họ vào đi!”
Rất nhanh, Tống Sính Đình liền đưa trợ lý nữ, và cả mấy vị quản lý cấp cao của tập đoàn Ninh Đại đi vào.
Tống Sinh Đình mặc chiếc áo sơ mi thương vụ trắng, bên ngoài khoác vest đen, kết hợp với một chiếc váy ngắn dáng ôm màu đen, dưới váy là một đôi chân đẹp đi quần tất mỏng hiện ra vô cùng thon dài.
Cô vốn cao hơn 170cm, đi thêm đôi giày cao gót, càng hiện lên vẻ cao gây, cả người tựa như một con thiên nga cao quý.
Âu Dương Đình cùng Diệp Tri Thu đều gặp và tiếp xúc với rất: nhiều phụ nữ, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy Tống Sính Đình, trên mặt hai người họ vẫn hiện lên biểu cảm kinh ngạc hâm mộ.
Tống Sính Đình chào hỏi Âu Dương Đình, Diệp Tri Thu một cách tự nhiên khéo léo: “Âu Dương tổng, Diệp tổng, chào các anh. Tôi là Tống Sính Đình, đã hẹn trước với các anh, đến cùng các anh bàn chuyện mua thiết bị từ quý công ty.”
Âu Dương Đình khẽ gật đầu: “Tống tổng, mời ngồi. Tôi cùng phó tổng Diệp lần này đến Trung Hải, cũng là đặc biệt muốn đàm phán chuyện hợp tác với Tống tổng.”
Tống Sính Đình xinh đẹp nói: “Trước tiên, chúng tôi dự định mua một dây chuyền thiết bị sản xuất thuốc từ quý công ty, sau đó sẽ còn mua với số lượng lớn, ước tính tổng cộng cần mua thiết bị với giá trị trên 200 triệu tệ. Không biết Âu Dương tổng và Diệp tổng có thể cho chúng tôi ưu đãi gì?”
Đơn đặt hàng 200 triệu tệ!
Đối với tập đoàn thiết bị sản xuất thuốc Lam Thiên, đây chắc chắn được coi là đơn hàng lớn.
Nhưng bây giờ Âu Dương Đình và Diệp Tri Thu, và cả Đường gia sau lưng bọn họ.