Giáo sư Giang nhíu mày, nói: “Xin thứ lỗi, tôi đã có ứng cử viên sáng giá làm đại lý vắc xin phòng bệnh. Sợ là phải làm hai người thất vọng rồi, mời về cho”.
Nghe thấy vậy, Chúc Cửu Linh và Lục Thanh Vân sửng sốt, Chúc Cửu Linh vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ, hỏi: “Ứng cử viên mà ông nói không lẽ là Trần Ninh đấy chứ?”
Lục Thanh Vân cũng không chịu thua: “Trần Ninh là cái thá gì, cái giá mà anh ta đưa ra, hai nhà chúng tôi cũng có thể trả được, thậm chí còn cao hơn giá của anh ta.”
Chúc Cửu Linh nói: “Đúng thế, bất kể giá nào. Nhà họ Chúc và nhà họ Lục chúng tôi cũng có thể chấp thuận, giáo sư Giang cứ cho chúng tôi biết.”
Giáo sư Giang lắc đầu: "Không phải vấn đề giá cả, chỉ có Trần Ninh mới làm đại lý vắc xin phòng bệnh được. Còn về lí do tại sao thì tôi không cần thiết phải giải thích với hai người, tạm biệt.”
Dứt lời, giáo sư Giang dẫn theo trợ lý định rời đi.
Nụ cười trên gương mặt Lục Thanh Vân đã tắt, cậu ta trở nên hung dữ, lạnh lùng nói: “Giang Nam Phong, chúng tôi đến đây bàn chuyện hợp tác với ông nhẹ nhàng tử tế, ông đừng có mà không biết điều nhé!”
Giang Nam Phong nghe thấy vậy thì giận dữ, nhưng không bộc lộ ra ngoài. Ông ấy chỉ cười khẩy rồi lại định bỏ đi.
Lúc này, Chúc Cửu Linh lên tiếng, nở nụ cười nham hiểm và nói: “Ha ha, hình như giáo sư Giang có đứa cháu gái đang học đại học Trung Hải nhỉ?”.
Bước chân của giáo sư Giang khựng lại, ông ấy quay đầu, nhìn Chúc Cửu Linh với hai luồng cảm xúc kinh ngạc và phẫn nộ đan xen: “Cậu nói vậy nghĩa là sao?”
Chúc Cửu Linh nở nụ cười lạnh lẽo và nói: “Chẳng có nghĩa gì cả, chẳng qua là một tiếng đồng hồ trước, tôi đã cử người đến đại học Trung Hải đón cháu gái ông. Hiện giờ chắc có lẽ cô ấy đang đợi ông ở câu lạc bộ Lam Điều đấy.”
Giáo sư Giang giận dữ đáp: "Các câu bắt cóc cháu gái tôi!"
Chúc Cửu Linh cười bảo: “Đừng căng thẳng như vậy, chỉ cần ông đồng ý đi với chúng tôi, hợp tác hữu nghị với chúng tôi thì cháu gái ông sẽ không hề hấn gì, hơn nữa ông sẽ nhận khoản phí đại lý đáng được hưởng,