Bên trong dinh thự của trang viên Trần gial Chỉ vài ngày sau sinh nhật lần thứ 60 của mình, Trần Hùng đang ngồi trên ghé với khuôn mặt xanh mét, Hải Tâm phu nhân bên cạnh đang khóc lóc.
Hàng trăm họ hàng thân thích Trần gia, cũng như những người hầu của ông, đứng với vẻ mặt phức tạp.
Trong đại sảnh rộng lớn nguy nga, chỉ có tiếng khóc đau lòng của Hải Tâm phu nhân.
Hóa ra một giờ trước, Trần gia nhận được tin tức rằng Trần Kiếm Đông, con trai của Trần Hùng và Hải Tâm phu nhân, đã qua đời.
Hơn nữa, theo thông tin họ nhận được, Trần Kiếm Đông định gây rối với Trần Ninh và muốn giết Trần Ninh trên một chiếc tàu du lịch, nhưng anh ta không biết rằng mình đã chạm trán với các đơn vị hải quân và lục quân trong cuộc tập trận chung.
Trần Kiếm Đông bị coi là trùm xã hội đen và bị bắn chết tại chỗ.
Trần Hùng liếc nhìn Hải Tâm phu nhân đang khóc vô cùng buồn bã, ủ rũ nói: “Đừng khóc nữa, tôi đã lòng dạ rối bời lắm rồi.”
Hải Tâm phu nhân thút thít: “Con trai tôi đã bị giết, ông chỉ lòng dạ rồi bời, tôi thực sự rất đau lòng!”
Khi Trần Hùng nghe những lời đó, giọng điệu của ông dịu đi một chút, và ông nói trong đau khổ: “Đều tại bình thường bà quá mức nuông chiều nó khiến nó nghĩ bản thân mình rất lợi hại, liều lĩnh ở khắp nơi, lần này thì đụng phải vào tảng đá rồi!”
Hải Tâm phu nhân thút thít: “Ông không có lương tâm, con trai đã chết, ông không muốn trả thù lại còn nói nó không đúng.”
Trần Hùng: “Trả thù.
Nó bị quân đội giết chết.
Tôi báo thù kiểu gì.
Hải Tâm phu nhân rưng rưng nước mắt, lớn tiếng nói: “Tôi không trách quân đội, cũng không dám tìm quân đội báo thù, mà nguyên nhân của sự việc này là do Trần Ninh.”
“Nếu không phải Trần Ninh gửi bản đồ địa ngục mười tám tầng vào ngày sinh nhật của ông, không mời một đội tang lễ đến thỏi biến sinh nhật thành đám tang.
Con trai tôi sẽ tức giận, nó sẽ đến Trung Hải tìm Trần Ninh làm phiền sao?”
“Con trai tôi vì ông mà chết.
Nó bị Trần Ninh khốn kiếp hại chết!”
Trần Hùng đã rất xúc động khi nghe những lời này.
Ông cho rằng Trần Kiếm Đông sợ Trần Ninh quay lại Trần gia nên đã đến Trung Hải để giết Trần Ninh.
Không ngờ, Trần Kiếm Đông lại mất mạng vì bắt bình thay ông!
Trần Hùng ôm Hải Tâm phu nhân và an ủi: “Được, được, được chuyện này là tôi sai.
Tên súc vật Trần Ninh thật đáng hận.
Tôi phải đích thân giết nó và trả thù cho con trai chúng ta”.
Hải Tâm phu nhân nghẹn ngào nói: “Lão gia, Trần Ninh luôn đỗ lỗi cho cái chết của mẹ nó là tội lỗi của tôi với ông.”
“Nó rất hận nhà của chúng ta, nó nằm mơ cũng muốn chúng ta chết!”
“Ông xem, nó yêu cầu chúng ta quỳ bên mộ mẹ nó ba ngày ba đêm để sám hối, còn cố ý làm náo loạn sinh nhật của ông.
Lần này nó giết con trai của chúng ta, lần sau nó ước chừng sẽ phá hủy gia đình chúng ta.
Ông ngàn vạn lần đừng mềm lòng.”
Trần Hùng trong lòng có chút do dự, ông cảm thấy mặc dù đã cắt đứt quan hệ với Trần Ninh, nhưng anh thực sự tự tay giết chết Trần Ninh có chút không nỡ.
Nhưng khi nghe thấy những lời của Hải Tâm phu nhân, sự do dự trong mắt ông biến mắt, thay vào đó là một nét giết người dứt khoát.
Ông liếc mắt một cái, lạnh lùng nói: “Đừng lo lắng, lòng tốt không dẫn binh, yêu không đứng dậy.”
“Trần Hùng tôi có thể tạo ra một thế giới ở phía bắc từ một cậu bé nhà quê trong 40 năm, và trong từ điển của tôi không có chữ mềm lòng!”
Ông nói xong, trầm giọng nói: “Tứ hỗ nghe lệnh!”
Ngay lập tức, bốn gã đàn ông vạm vỡ là Huyết Thủ, Nhân Đồ, Bạo Đồ và La Hán, đều toát ra khí thế khiếp người, bước ra từ hàng ngũ thuộc hạ, đồng thanh nói: “Thỉnh chủ nhân ra lệnh!”
Trần Hùng trầm giọng nói: “Lập tức triệu tập tất cả những người ưu tú trong gia tộc theo tôi về phía nam.
Tôi sẽ đích thân ra tay xử lý tên con trai nghiệt tử Trần Ninh.”
“Đúng!”
Thành phố Trung Hải, một trạm xăng.
Trần Ninh lái một chiếc ô tô màu đỏ và đang xếp hàng chờ đổ xăng.
Hôm nay là cuối tuần nên có rất nhiều xe ô tô đang xếp hàng chờ đổ xăng ở trạm xăng, xe hongdi của Trần Ninh đã đợi hơn mười phút.
Tống Sính Đình, Tống Trọng Bân và Mã Hiểu Lệ ngồi trong xe không sao.
Tống Thanh Thanh khuôn mặt nhỏ nhắn lo lắng nói: “Bố, đến phiên chúng ta đỗ xăng chưa ạ, chờ lâu quá rồi ạ.”
“Cô giáo nói rằng tất cả phụ huynh nên đến trường mẫu giáo đúng giờ để họp phụ huynh lúc 9 giờ.
Chúng ta sẽ không bị muộn chứ ạ?”
Tống Thanh Thanh, gần đây biểu hiện của cô bé ở trường mẫu giáo vô cùng tốt, được giáo viên mẫu giáo thưởng bông hoa đỏ mỗi ngày.
Cô đi sớm về muộn, là tắm gương cho các bạn nhỏ trong lớp.
Lần này cô giáo thúc giục tất cả phụ huynh học sinh không được đến muộn, Tống Thanh Thanh rất sợ đến