Vịnh Song Nguyệt, khu hào trạch đỉnh câp, phủ đệ của Tào gia.
Trong thư phòng, Tào Quốc hoa vóc người béo phệ, đầu tóc chải chuốt, mắt to mày rậm môi dày., trong tay cầm theo điều thuốc lá, không tin được mà nói: “Cái gì, người thần bí tiêu mười tỷ mua khách sạn của chúng ta là Trần Ninh?”
Quản gia Hách Sâm thân mặc áo bành tô biểu tình quái dị nói: “Nói đúng ra là do bố Trần Ninh, Trần Hùng mua.”
Tào Quốc Hoa nhíu mày: “Trần Hùng, gia chủ Trần gia ở phía bắc, Trần Hùng?”
Hách Sâm gật đầu: “Đúng vậy!”
Tào Quốc Hoa cười lạnh: “Ha ha, tôi ở Kim Lăng mở lời muốn thu thập Trần Ninh, muốn cho Trần Ninh không có nơi ăn ở.”
“Trần Hùng lão già này vậy mà giấu giềm thân phận, lấy giá cao đem khách sạn Thanh Long mua lại cho con trai ông ta ở, đây là cố ý đánh vào trên mặt tôi đây mài”
“Sớm biết vậy tôi không nên bán đi khách sạn Thanh Long.”
Hách Sâm lắc đầu nói: “Lúc đó chúng ta không biết là Trần Hùng muốn mua khách sạn, hơn nữa Trần Hùng lấy giá gấp đôi mua khách sạn của chúng ta, không có thương nhân nào có thể cự tuyệt giá cả khiến người khác thèm muốn như vậy!”
Tào Quốc Hoa cười lạnh: “Chúng ta kiếm được tiền, nhưng lại mắt mặt cực lớn!”
“Chuyện này tôi cùng bố con bọn họ còn chưa xong đâu!”
Hách Sâm nhịn không được nhỏ giọng nói: “Lão gia, Trần gia là hào môn ở phía Bắc, thực lực không thể khinh thường.
Nếu Trần Ninh lai lịch không nhỏ, chúng ta không cần phải cứng đối cứng với bọn họ.”
Tào Quốc Hoa hừ lạnh: “Trần Hùng ở phía Bắc có lợi hại thế nào tôi cũng không quan tâm, ở trên đất Kim Lăng còn chưa tới phiên bọn họ làm càn.”
“Là long hay hồ thì cũng phải cúi đầu cho tôi.”
Hách Sâm liên tục gật đầu: “Phải phải phải, có lẽ bố con Trần gia cũng không dám đến trêu vào chúng ta nữa.”
Tào Quốc Hoa lửa giận giảm xuống, chợt chất vấn: “Đúng rồi, phía cảnh sát vẫn không đồng ý thả người, tôi mỏ miệng cũng không sai bảo được.
Bọn họ muốn giam giữ con trai tôi đến khi nào?”
Hách Sâm cười khổ nói: “Bên phía cảnh sát nói vốn là muốn tạm giam 10 ngày, nhưng xem trên mặt mũi của lão gia, chỉ tạm giam 24 giờ, chiều nay mới thả người.”
Tào Quốc Hoa cả giận nói: “Con mẹ nó, đến lời của tôi cũng không sai bảo được sao, nhất định là bố con Trần gia tạo áp lực cho cảnh sát, nếu không cảnh sát đã sớm thả người rồi.
Tôi sớm muộn gì cũng giết chết bố con Trần gia.”
Hôm sau, từ sáng sớm trời đã bắt đầu mưa tí tách.
Điều này làm rối loạn kế hoạch du lịch của bọn Trần Ninh, nhưng Kim Lăng là cố đô lục triều, sở hữu vô số kiến trúc cổ đại tinh xảo.
Đám người Trần Ninh cầm ô, ở trong làn mưa bụi của Kim Lăng cũng có một phen phong vị khác.
Buổi chiều, Tào Thiếu Nguyên bị tạm giam 24 giờ hùng hùng hỗ hỗ từ cửa cảnh cục đi ra.
Một đoàn xe sang trọng đã sớm chờ hắn ta ở cửa.
Dẫn đầu là một người đàn ông ăn mặc trang điểm tinh xảo, đó là một ngôi sao tiểu thịt tươi đang hot Dương Triết.
Dương Triết đi lên cho Tào Thiếu Nguyên một cái ôm thân mật, cười hì hì nói: “Tôi nói này anh em, cậu bị sao thế, sao lại bị bắt đi tạm giam?”
Thì ra Dương Triết là bạn từ nhỏ của Tào Thiếu Nguyên.
Hiện giờ một người là minh tinh đang hot, một người là công tử quần áo lụa là, hai người trước giờ luôn chơi với nhau, quan hệ khá tốt.
Tào Thiếu Nguyên biểu tình âm hiểm nói: “Đừng nói nữa, bị một tên tới từ bên ngoài đùa bỡn.
Nếu như không phải bố tôi mở miệng, có lẽ phải bị tạm giam không ít ngày đâu.”
Dương Triết kinh ngạc nói: “Dựa vào quan hệ của nhà cậu, không đến mức vậy chứ!”
Tào Thiếu Nguyên lạnh lùng nói: “Lần này tôi ra ngoài, không chơi chết bọn Trần Ninh kia thì không được.”
: Dương Triết đặt tay lên bả vai Tào Thiếu Nguyên, cười híp mắt nói: “Chuyện báo thù để nói sau đi.
tối nay tôi tham gia hoạt động diễn xuất ở trung tâm thương mại Kim Lăng, hát hai ca khúc 300 vạn.”
“Đợi sau khi hoạt động kết thúc, tôi sẽ hẹn vài fan nữ ở hiện trường, đến lúc đó huynh đệ chúng ta hảo hảo chơi.”
Dương Triết ỷ vào mình là tiểu thịt tươi đang hot, diễn hai bộ truyền hình thương mại lớn, lợi dụng thiết lập hình tượng nhân vật trong kịch truyền hình hắp dẫn không ít fan nữ.
Chơi fan hâm mộ đối với anh ta mà nói là một chuyện rất bình thường.
Thậm chí thời điểm anh ta chà đạp fan nữ, còn gọi thêm cả bạn tốt mình, Tào Thiếu Nguyên là một khách quen trong đó.
Tào Thiếu Nguyên cười híp mắt nói: “Được, nhớ chọn vài fan xinh đẹp chút, tôi muốn hảo hảo phát tiết.”
Dương Triết cười bỉ ổi nói: “Đó là tất nhiên rồi, từ khi tôi diễn xong hai bộ truyền hình kia, mỗi fan nữ này đều coi tôi thành nhân vật chính trên tivi.
Bởi vì tôi đa dạng vẻ mặt, bọn họ bị lừa rất trót lọt.”
Hai người nói nói cười cười, lên chiếc xe sang trọng, đem theo một nhóm thủ hạ rời đi.
Buổi tối, bọn Trần Ninh du ngoạn một ngày, về đến khách sạn Thanh Long.
b Mọi người mây ngày nay du ngoạn trong mưa ở Kim Lăng, mỗi người đều đi mệt, cho nên Tống Thanh Tùng liền nói tối nay mọi người không hoạt động tập thể nữa, muốn ra ngoài chơi thì tự mình đi, mệt thì lưu lại khách sạn nghỉ ngơi.
Nhưng ra ngoài chơi cũng không thể quá muộn, trước 10 giờ tối phải quay về.
Vốn dĩ Tống Sính Đình định cùng Trần Ninh bọn họ ở lại khách sạn nghỉ ngơi, nhưng em họ Tống Phi Phi chủ động đến tìm cô.
Thì ra Tống Phi Phi gần đây vì xem một bộ điện ảnh mà sùng bái một minh tinh tên là Dương Triết.
Tống Phi Phi vừa lúc biết được tối nay Dương Triết có hoạt động ở quảng trường thương mại Kim Lăng.
Cô muốn đi xem nhưng không có người đi cùng, vì thế bảo Tống Sính Đình đi cùng cô.
Tống Sính Đình địch không lại các loại van xin của Tống Phi Phi, vô lực mà đáp ứng.
Tống Sính Đình hỏi Trần Ninh có muốn