Trần Ninh vừa nói xong thì một số bộ phận đặc biệt ngay lập tức nhận được lệnh và nhanh chóng bắt đầu hoạt động.
Chưa đầy mười phút sau, Điển Chử đã đến trước mặt Trần Ninh, trầm giọng báo cáo: “Thiếu soái, có tin tức rồi!”
Trần Ninh đang ngồi trên ghế dài bên đường hút thuốc, ánh trăng nhàn nhạt chiếu vào người khiến toàn thân anh nửa sáng nửa tôi.
Cùng với làn khói thuốc lơ lửng, cả người anh trông đặc biệt u ám và bí ẩn.
Anh lạnh lùng nói: “Nói đi!”
Điển Chử nói: “Theo thông tin thu được từ cuộc điều tra, kẻ ám sát Trần gia là sát thủ số một Đông Nam Á có biệt danh là Tà Thần.”
“Là ông chủ Bàng Đức của công ty giải trí Hoa Duyệt đứng sau mời Tà Thần đến đối phó với Trần gia và thiếu soái!”
Trần Ninh híp mặt lại, lạnh lùng hỏi: “Tên gọi là Tà Thần này hiện tại đang ở đâu?”
Điển Chử ngay lập tức nói: “Hắn ta đang trốn trong khách sạn Hội Cảnh.
Tên này là một sát thủ hàng đầu.
Kinh nghiệm phong phú, thân thủ hơn người.”
“Vì chưa nhận được ý của anh nên tôi chưa phái người hấp tấp hành động, tránh đánh rắn động cỏ.”
Trần Ninh đứng lên: “Tôi muốn tự mình đích thân giải quyết người này.”
Điển Chử nghiêm nghị nói: “Tuân lệnh!”
Khách sạn Hội Cảnh, trong căn phòng góc khuất nhát.
Tà Thần đang khỏa thân, để lộ phần trên cơ thể đầy những hình xăm đang sử dụng máy tính xách tay vừa nói chuyện với Bàng Đức qua một cuộc gọi video vừa quấn băng quanh vét thương ở cánh tay phải.
Thì ra khi bỏ chạy, cánh tay của hắn ta đã bị đạn bắn trúng.
Trong video, Bàng Đức cười nói: “Tà Thần, anh làm rất tốt.”
“Nhưng còn có một người cần phải làm phiền anh động thủ.”
Tà thần không bộc lộ cảm xúc gì nói: “Ai?”
Bàng Đức cầm điếu xì gà, cười ha ha nói: “Con trai của Trần Hùng, Trần Ninh.
Anh giúp tôi trừ khử Trần Ninh thì anh đã đại công cáo thành rồi.”
Tà Thần vừa muốn nói gì thì đột nhiên dái tai chuyển động, sắc mặt biến đổi trầm trọng, quay đầu nhìn về phía cửa tức giận nói: “Ai?”
Của đóng chặt, bên ngoài im ắng.
Tuy nhiên, ánh mắt của Tà Thần vô cùng sắc bén, toàn thân căng thẳng, chuẩn bị chiến đấu.
Đây là cảm giác về nguy hiểm đã thành bản năng mà kẻ giết người hàng đầu cảm nhận đượ!
c Hắn ta tin chắc rằng phải có ai đó đang ra ngoài cửa, hơn nữa còn là một người rất lợi hại.
Bởi vì hắn ta vô hình cảm thấy một áp lực khủng khiếp, tiếng chuông cảnh báo vang lên trong lòng hắn.
Bàng Đức trong video nhìn dáng vẻ này của Tà Thần thì đang định hỏi chuyện gì đang xảy ra?
Sau đó, có một tiếng động lớn.
Cửa phòng khách sạn trực tiếp bị đá mở tung ra.
Một người đàn ông vạm vỡ đang lạnh lùng đứng ở cửa, chính là Điển Chử.
Sau khi Điển Chử đá tung cánh cửa thì cung kính bước sang một bên.
Sau đó, Trần Ninh thân hình cao thẳng, hai mắt sáng như sao không nhanh không chậm bước vào.
Tà Thần nhìn thấy Trần Ninh thì hơi sững sờ, vẻ mặt có chút kinh ngạc.
Trần Ninh khá khôi ngô tuần tú, khí chất cao quý, cứ như là một công tử ấm áp nhẹ nhàng tao nhã trong giới quý tộ!
c Nhưng trên người anh lại tỏa ra hơi thở chết chóc khiến Tà Thần cảm thấy kinh hãi!
ị Tà Thần là sát thủ số một Đông Nam Á, hắn đã giết không biết bao nhiêu người, nhưng sát khí trên người hắn có chút không đáng kể so với sát khí trên người Trần Ninh.
Tà Thần nhìn Trần Ninh có chút kinh hãi, trong lòng tự hỏi tên này từ trong núi thi thể biển máu đi ra hay sao?
Phải giết bao nhiêu kẻ thù mới có được hơi thở chết chóc khủng khiếp này!
Trần Ninh nhìn Tà Thần, sau đó nhìn Bàng Đức trong video trên máy tính xách tay trên máy tính để bàn, lạnh lùng nói với Tà Thần: “Trung Quốc là cắm địa đối với sát thủ và lính đánh thuê.
Anh đang sống tốt ở Đông Nam Á.
Anh không nên đến Trung Quốc tìm chết.”
Tà Thần kinh ngạc nhìn Trần Ninh, Trần Ninh chỉ trong một câu đã nói rõ lai lịch của hắn làm cho hắn kinh ngạc.
Phải có bản lĩnh thông thiên thế nào mới có thể tìm ra danh tính của mình trong thời gian ngắn như vậy, hơn nữa còn truy tìm đến tận đây?
Bàng Đức trong video không để ý biểu hiện khác lạ của Tà Thần, nhìn thấy Trần Ninh ngược lại còn cười ranh mãnh: “Ha ha, Trần Ninh, thật sự là thiên đường có lối anh không đi, địa phủ không cửa anh lại đến.”
“Tà Thần, kẻ mà tôi muốn anh giết chính là tên nhóc trước mặt này.
“Anh động thủ đi, để cho tôi xem một màn tử vong phát sóng trực tiếp, thật thú vị, thật sự là rất thú vị, ha ha ha.”
Tà Thần không đáp lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Trần Ninh giống như kẻ thù lớn mạnh.
Tuy nhiên, Trần Ninh vẫn bình tĩnh nói với Tà