Ngay sau đó, Triệu Nhược Hồ, Phó Hạc Thiên, Tang Thiên Thu và Đặng Cảnh Văn đi theo người lính canh tiền vào.
“Anh trail”
Triệu Nhược Hỗ mặt mày hớn hở chào Triệu Nhược Long đang ngồi trên ghế văn phòng.
“Xin chào tướng quân!”
Phó Hạc Thiên, người được mệnh danh là một trong ba Tam Hùng của Bắc Cảnh trong giới kinh doanh, vô cùng cung kính cúi chào Triệu Nhược Long.
Triệu Nhược Long bình tĩnh nói: “Em hai, tại sao chú lại rảnh rỗi đến doanh trại của tôi vậy?”
“Còn có ba người kia là có chuyện gì?”
Triệu Nhược Hỗ cười nói: “Anh à, ba người họ đều là bạn tốt của em trong lĩnh vực kinh doanh ở phía Tây.
Đây là Phó Hạc Thiên, chủ tịch thương hội phía Tây, cũng là anh họ của đội trưởng đội hộ vệ Phó Hải Long của anh.
Cả Phó Hải Long và em đều đã từng nói với anh rồi.”
Triệu Nhược Long nhìn Phó Hạc Thiên, lãnh đạm nói: “Tôi đã từng nghe danh Tam Hùng ở phương Tây.”
Phó Hạc Thiên, Tang Thiên Thu và Đặng Cảnh Văn đều tỏ ra phần khích khi nghe thấy vậy.
Trời ạ, Triệu tướng quân đã nghe đến tên của bọn họ, thật là có mặt mũi!
Nhưng điều họ không biết là ngoài việc giỏi chiến đấu và uy lực mạnh mẽ, Triệu Nhược Long còn rất chú trọng đến danh vọng.
Chính vì điều này mà Triệu Nhược Long mới cảm thấy không phục danh hiệu Chiến thần của Trần Ninh.
Biệt danh Tam Hùng ở phía tây này của Phó Hạc Thiên là do người hai giới hắc bạch đặt cho để hình dung ba người bọn Phó Hạc Thiên là người có thân phận phi thường ở phía Tây.
Nhưng nghe vào tai Triệu Nhược Long lại không phải có ý như vậy!
Triệu Nhược Long cảm thấy được ba tên thương nhân hám lợi này mà cũng dám tự xưng là Tam Hùng ở phía tây, vậy thì ông ta là tổng tư lệnh quân khu Tây thì đứng ở đâu, mặt mũi của 300..
binh lính của ông ta lại ở chỗ nào?
Trong 300..
binh lính trong Quân khu Lãnh thổ phía Tây có vô số binh tướng nhưng không ai trong số họ dám tự xung là anh hùng, ngược lại ba tên thương nhân hám lợi này lại tự xưng là anh hùng sao?
Điều này thực sự vô cùng không hợp lý!
Tuy nhiên, mấy người Phó Hạc Thiên không hề biết suy nghĩ này của Triệu Nhược Long!
Đám người đó còn tự mãn khi nghe tin Triệu tướng quân đã nghe danh ba người họi Phó Hạc Thiên giả vờ dè dặt nói: “Ha ha, đây là biệt danh do những người bạn kinh doanh đặt bừa cho chúng tôi, chỉ là hư danh mà thôi.”
Tang Thiên Thu cũng nói: “Đúng vậy, ở phía Tây của chúng ta, ai mà không biết rằng Triệu tướng quân là rồng trong loài người, là anh hùng giữa các anh hùng.”
Đặng Kính Văn cũng nịnh nọt: “Đúng vậy, chúng tôi đã ngưỡng mộ Triệu tướng quân từ lâu.
Hôm nay cuối cùng chúng tôi cũng có cơ hội gặp mặt tướng quân và nghe tướng quân giảng đạo.”
Khóe miệng Triệu Nhược Long hơi nhéch lên, như cười mà như không cười, khiến người ta không thể nhìn rõ suy nghĩ thật của ông ta.
Ông ta nhàn nhạt nói: “Người đến đều là khách.
Tát cả các vị khách đều ngồi xuống nói chuyện đi!”
Triệu Nhược Hỗ và Phó Hạc Thiên nghe xong liền mỉm cười, lập tức muốn tìm một chỗ ngồi xuống.
Nhưng bọn họ lập tức phát hiện phòng làm việc của Triệu Nhược Long rất thô sơ, ngoại trừ ghế và bàn làm việc của Triệu Nhược Long thì trước bàn làm việc chỉ còn một cái ghế, ngoài ra không có cái ghế nào khá!
c Đám người Triệu Nhược Hỗ có bốn người!
Nhưng chỉ có một cái ghế, làm sao ngồi đây?
Phó Hạc Thiên và những người khác lộ ra vẻ mặt kỳ quái, mơ hồ nhận ra là tướng quân đang thị uy bọn họ!
Phó Hạc Thiên vội vàng nói: “Không cần, không cần đâu, Triệu tướng quân, chúng tôi đứng nghe giáo huấn là được rồi.”
Triệu Nhược Hỗ thấy ba người Phó Hạc Thiên đều không ngồi, nên bản thân hắn ta cũng ngại không ngồi xuống.
Hắn ta chạy đến chỗ Triệu Nhược Long, mặt mày hớn hở nói: “Anh à, em bình thường nhận được rất nhiều sự chăm sóc từ mấy người Phó tiên sinh.
Phó tiên sinh gần đây đã gặp phải một số rắc rồi, tự họ không thể giải quyết được.
Họ muốn đến nhờ anh giúp đỡ.”
Vừa nói, hắn ta vừa lấy ra một văn kiện hợp đồng và cười nịnh nọt nói: “Anh à, đây là chút thành ý của Phó tiên sinh với anh.
Mời anh nhận lấy.”
Triệu Nhược Long liếc nhìn em trai mình, thản nhiên cầm hợp đồng lên, bình tĩnh liếc nhìn hai lần.
https://chaptimg.truyen5z.com/public/images/storyimg/20210603/chien-long-vo-song-431-0.jpg
https://chaptimg.truyen5z.com/public/images/storyimg/20210603/chien-long-vo-song-431-1.jpg
Triệu Nhược Long càng nghe vậy càng cười lạnh, những thương nhân hám lợi này còn nghĩ tới những chuyện này.
Ông ta bình tĩnh hỏi: “Máy người định nhờ tôi giúp chuyện gì?”
Phó Hạc Thiên