Lý Tử Thần!
Gia chủ tân nhiệm của Lý Phiệt, đầu rồng của thị trường thuốc men Hoa Hạ.
Các phóng viên truyền thông tại đó, vừa thấy Lý Tử Thần đã nhịn không được mà đồng loạt kinh hô.
Sau đó ai có cái gì cũng bắt đầu nhắm thẳng vào Lý Tử Thần, ròi tách tách quay chụp.
Lý Phiệt coi tập đoàn Ninh Đại mới quật khởi là đối thủ cạnh tranh, muốn chèn ép tập đoàn Ninh Đại, cướp hai sản phẩm trung tâm của họ về, đó rất bình thường.
Nhưng chẳng những Lý Tử Thần nhắm trúng hai sản phẩm trung tâm của tập đoàn Ninh Đại, lại còn nhắm trúng Tống Sính Đình.
Chậc chậc, anh Lý muốn thu cả tài lẫn sắc sao?
Mọi người ở hiện trường đều đồng loạt nhìn về phía Tống Sính Đình, Lý
Tử Thần bất ngờ tấn công, không biết Tống Sính Đình sẽ đối phó thế nào?
Khuôn mặt Tống Sính Đình như sương giá, lạnh lùng nói: “Không được, tập đoàn Ninh Đại chúng tôi không thiếu tài chính, hai sản phẩm trung tâm của chúng tôi sẽ không chuyển nhượng cho người khác.”
“Hơn nữa, bây giờ tôi là chủ tịch tập đoàn Ninh Đại kiêm tổng giám đốc, cũng không định đi ăn máng khác, nên anh phải thất vọng rồi.”
Lý Tử Thần và mọi người ở hiện
trường nghe Tống Sính Đình nói vậy, đều đồng thời cảm thấy sửng sốt.
Lý Tử Thần nói nhắm đến Tống Sính Đình, rõ ràng là muốn cướp Tống Sính Đình về tay, biến cô thành phụ nữ của anh ta.
Nhưng một câu lúc này của Tống Sính Đình không định đi ăn máng khác, như từ chối bị người ta đào đi công ty khác, nhẹ nhàng giải quyết sự xấu hổ.
Các phóng viên tại chỗ đều không kìm được mà âm thầm hò reo cho Tống Sính Đình.
Mọi người đều không kìm được mà nghĩ: EQ của cô Tống thật cao, một câu nhẹ nhàng đã giải quyết xong màn khó dễ của Lý Tử Thần, bộc lộ ra phong thái nữ thần thương nghiệp của cô.
Ngay cả Lý Tử Thần cũng hơi kinh ngạc mà nhìn Tống Sính Đình.
Chợt, khóe miệng anh ta hơi cong lên.
Tống Sính Đình khơi dậy tính cách tranh đua háo thắng của anh ta, anh
ta đã quyết định, nhất định phải chinh phục được Tống Sính Đình, cướp Tống Sính Đình về tay.
Lý Tử Thần vừa buông tay, dáng vẻ không sao cả, cười nói: “Vậy thì thật sự hơi đáng tiếc, nhưng mà cô Tống, chúng ta có thể kết bạn không?”
Tống Sính Đình còn chưa nói chuyện!
Một giọng nói đàn ông lạnh nhạt đã vang lên: “Không thể!”
Mọi người ở đó đồng loạt nhìn về phía giọng nói truyền đế, sau đó đã
thấy Trần Ninh vừa đi vào.
Lý Tử Thần híp mắt, cười như không cười mà nhìn Trần Ninh: “Không thể à?”
Trần Ninh gật đầu: “Đúng vậy, anh và thuộc hạ của anh, hiện giờ có thể cút đi rồi.”
Đôi mắt của Lý Tử Thần hiện lên một luồng sát khí, khóe miệng hơi cong lên: “Anh là ai?”
Trần Ninh bình tĩnh nói: “Tôi là Trần Ninh, chồng cô ấy.”
Trần Ninh!
Lý Tử Thần biết người đàn ông cao lớn uy phong, mắt sáng như sao trước mắt này là tên đầu sỏ hại chết cha mình, Trần Ninh, thù hận trong ánh mắt càng rõ.
Anh ta nghiền ngẫm: “Ha ha, anh Trần, tôi định kết bạn với vợ anh thôi, chút khí độ này mà anh cũng không có sao?”
Trần Ninh thản nhiên nói: “Châm ngôn của tôi luôn là bạn bè đến có rượu ngon thịt tốt, hổ lang đến có
đao thương gậy gộc.
“Chỉ với thứ mục đích bất lương mà anh mang đến đây, tôi không gọi bảo vệ đá các người ra ngoài thì đã rất khoan dung rồi.”
“Tự cút đi, đừng khiến bản thân mất mặt nữa.”
Mấy tên tùy tùng với đủ loại ngoại hình ở sau lưng Lý Tử Thần nghe Trần Ninh nói vậy, cả đám đều tràn ngập vẻ phẫn nộ, lập tức muốn ra tay dạy dỗ Trần Ninh.
Nhưng Lý Tử Thần lại cản lại toàn bộ
đàn em của mình.
Anh ta rất lịch thiệp mà cười nói: “Được rồi, làm phiền các vị, tôi đi trước.”
Anh ta nói xong, rồi lại nhìn về phía Tống Sính Đình, nhướng mày, híp mắt nói: “Cô Tống, tôi sẽ đợi cô ở bên ngoài.”
Nói xong, anh ta bèn dẫn thuộc hạ ra ngoài.
Mọi người ở đó chỉ biết nhìn nhau, xem ra Lý Tử Thần chỉ không định bùng nổ trước mặt phóng viên thôi,
lát nữa anh ta vẫn sẽ tìm Trần Ninh và Tống Sính Đình để gây sự.
Khuôn mặt của Tống Sính Đình mang vẻ phức tạp, đôi mắt mơ hồ có một tia lo lắng.
Thị trường chủ yếu hiện giờ của tập đoàn Ninh Đại là y dược.
Tất nhiên cô hiểu rất rõ, làm kẻ dẫn đầu thị trường y dược Hoa Hạ hiện giờ, thực lực ngang dọc của Lý Phiệt đáng sợ thế nào.
Lý Tử Thần tấn công ồ ạt, nên như thế nào mới phải?
Cô lo lắng, tuyên bố họp báo sẽ kết thúc.
Mọi người giải tán!
Trần Ninh thấy Tống Sính Đình tràn ngập lo lắng thì mỉm cười an ủi: “Không sao, đừng quá coi trọng anh ta.”
Tống Sính Đình cười khổ: “Vậy sao được, anh ta chính là kẻ đại diện cho Lý Phiệt, Lý Phiệt là đầu rồng của thị trường y dược Hoa Hạ chúng ta kìa!”
Trần Ninh cười nói: “Rồi sao chứ, giải quyết gấu trúc ròi, em chính là quốc bảo.”
“Tập đoàn Ninh Đại xử lý Lý Phiệt, vậy về sau chúng ta chính là công ty đứng đầu thị trường y dược ở Hoa Hạ.”
Tống Sính Đình vốn đang lo lắng sốt ruột, nghe Trần Ninh nói vậy thì cũng không nhịn được mà cười.
Cô oán trách: “Anh nói bậy gì thế!”
Còn nữa, em không mong xa là có
thể thay thế vị trí của Lý Phiệt trên thị trường y dược, chỉ mong bọn họ đừng chĩa súng vào Ninh Đại của chúng ta, đừng có lúc nào cũng chèn ép chúng ta là tốt rồi.”
Trần Ninh cười nói: “Yên tâm đi, mọi việc có anh ở đây.”
Tống Sính Đình nghe vậy, nhìn ánh mắt kiên định của Trần Ninh, cô không khỏi cảm thấy lòng an ổn.
Có Trần Ninh, cô sẽ cảm thấy có an toàn, chắc chắn một cách kỳ lạ.
Bảo sao tục ngữ chẳng nói, chồng là
bầu trời của vợ.
Cô gật đầu, dịu dàng nói: “Vâng!”
Trần Ninh nhìn thời gian, đã là thời gian tan tầm giữa trưa.
Anh bèn nói với Tống Sính Đình: “Anh đã gọi Điển Chử chuẩn bị xe dưới bãi đỗ xe ngầm, em và Đồng Kha ngồi xe đi trước từ bên cửa hông bãi xe đi.”
Tống Sính Đình nghe vậy thì không nhịn được mà hỏi: “Còn anh thì sao?”
Trần Ninh cười nói: “Không phải tên
Lý Tử Thần kia đang đợi chúng ta bên ngoài sao, anh đi gặp anh ta, cảnh cáo anh ta đừng đùa với lửa.”
Tống Sính Đình nhăn mày: “Không nguy hiểm chứ?”
Trần Ninh mỉm cười nói: “Yên tâm, chồng em ở thứ khác không biết nhiều lắm, nhưng vẫn có chút tự tin ở mục cách đấu này.”
Tống Sính Đinh biết Trần Ninh phục dịch ở quân Bắc Cảnh rất nhiều năm, hơn nữa cô không chỉ một lần thấy Trần Ninh ra tay, thân thủ của anh đúng là rất lợi hại, tình hình chung có
lẽ tầm chục gã cao lớn cũng không phải đối thủ của Trần Ninh.
Cô dặn dò: “Vậy anh vẫn phải cẩn thận một chút, có gì thì gọi điện thoại báo cảnh sát, đừng đánh nhau với bọn họ.”
Trần Ninh cười nói: “Được, anh nhất định sẽ cố lấy đức phục người.”
Tống Sính Đinh và Đồng Kha, theo sắp xếp của Trần Ninh mà đi BMW do Điển Chử điều khiển, đi từ cửa hông bãi đỗ xe ra.
Trần Ninh lại chậm rãi khởi động xe
Hồng Kỳ của anh, nghênh ngang đi từ cửa chính của gara ngầm trong tập đoàn Ninh Đại ra ngoài.
Trên đường, một chiếc Rolls-Royce và có năm chiếc Audi màu ngừng ven đường thành đoàn xe.
Đúng là Lý Tử Thần và các thuộc hạ của anh ta đang ngồi canh Trần Ninh và Tống Sính Đình ra ngoài.
Thuộc hạ của Lý Tử Thần thấy xe Hồng Kỳ của Trần Ninh ra, lập tức nói: “Xe Trần Ninh ra rồi, mà sao không thấy Tống Sính Đình trên xe, đáng lẽ vợ chồng họ phải đi cùng
nhau chứ!
Lý Tử Thần híp mắt: “Thây kệ, nếu chỉ cỏ Trần Ninh, vậy cứ dạy dỗ thằng nhóc này là được, lái xe theo sau.”
Sáu chiếc xe của đám Lý Tử Thần lập tức đuổi kịp xe Hồng Kỳ của Trần Ninh.
Không bao lâu, xe đi vào đoạn đường hẻo lánh.
Lý Tử Thần cười dữ tợn: “Vây lại, tìm cơ hội đâm ngược xe anh ta, sau đó lại đập anh ta.”
“Vâng, anh Lý!”
Rất nhanh, sáu chiếc xe của đám người Lý Tử Thần thành một đám sao đâm mặt trăng, bao vây xe Hồng Kỳ của Trần Ninh.
Trước xe Hồng Kỳ có hai chiếc xe, phía sau có hai chiếc xe, hai bên trái phải có một chiếc, hoàn toàn bị kẹp bẽn trong.
Lý Tử Thần cười dữ tợn nói: “Tỉm cơ hội đâm hắn, đem hắn đâm lật xe.”
Rất nhanh, một chiếc Audi sau xe của Trần Ninh đột ngột tăng tốc, muốn đâm ngược chiếc xe Hồng Kỳ của Trần Ninh từ phía sau.
Ằm!
Một tiếng vang lớn!
Xe Audi đánh vào đuôi xe Hồng Kỳ của Trần Ninh!
Đầu xe Audi lập tức dập nát, thân xe nghiêng đi, cả chiếc xe vọt sang ven đường.
Mà xe Hồng Kỳ lại hoàn hảo không sao, chả có chuyện gì mà tiếp tục đi về phía trước.
Đám người Lý Tử Thần sự hết hồn!
Trời ơi, sao chiếc xe của Trần Ninh lại kiên cố như vậy?
Đầu xe Audi đều đâm hư, thế mà xe Hồng Kỳ của Trần Ninh lại chả xây xát gì!
Lý Tử Thần không tin, chỉ huy mấy chiếc Audi còn lại liền tục va chạm chiếc Hồng Kỳ của Trần Ninh.
Thứ bọn họ không biết là, chiếc xe của Trần Ninh này cũng không phải xe Hồng Kỳ bình thường, mà là xe do quốc gia bỏ ra hơn hai mươi triệu, chuyên môn định chế cho các thủ trưởng.
Xe Hồng Kỳ này không chỉ có khối lượng siêu nặng, mà sức phòng ngự còn kinh người, chẳng những có thể chổng đạn, còn có thể phòng tên lửa và thuốc nổ.
Mấy chiếc Audi nhỏ bé muốn đâm nghiêng xe Hồng Kỳ, đây thực sự là
con kiến đẩy cây.
Rất nhanh, toàn bộ mấy chiếc Audi đều bị đâm đến hư hại nghiêm trọng, đồng loạy tấp vào ven đường.
Chỉ còn lại chiếc Rolls-Royce này của Lý Tử Thần!
Lý Tử Thần ý thức được chiếc xe này của Trần Ninh không đơn giản, anh ta vừa định sai tài xế đừng truy đuổi Trần Ninh.
Nhưng lúc này, khoé miệng của Trần Ninh lại hơi cong lên: “Các anh đâm đủ chưa, đến lượt tôi.”
Anh nói ròi lái xe đâm mạnh về phía chiếc Rolls-Royce của Lý Tử Thần!
Chương 462: Nữ Thần Giới Kinh Doanh
Đinh Chí Viễn và Đinh Văn Bác bị bắt đi!
Vương Đạo Phương cũng dẫn các tướng sĩ rút lui, cảnh báo phòng không cũng ngừng, tất cả trong thành phố đều trở lại bình thường.
Rất nhiều người dân đều đồng loạt bàn bạc xem chuyện là thế nào?
Tiểu khu Giang Tân, phòng khách
trong nhà.
Tống Trọng Bân và Mã Hiểu Lệ, cũng như Tống Sính Đình mặc áo ngủ và còn buồn ngủ Tống Sính Đình, đều đang hỏi Trần Ninh, cỏ chuyện gì xảy ra vậy?
Trần Ninh cười nói: “Lúc đầu con còn tường có chuyện gì, sau đó mới biết, đây là một cuộc diễn tập phòng không của thành phố Trung Hải.”
Cả nhà Tống Sính Đình vẫn không tin lắm: “Thật à, nhưng lúc ấy sao lại
có cả đám binh lính bao vây chúng ta, sau đó lại có rất nhiều chiến sĩ quân chính quy vây quanh nơi này?”
Trần Ninh cười nói: “Thật ạ!”
“Đây là một cuộc diễn tập phòng không chống khủng bố, những người lính giả làm kẻ địch đột nhập, mà quân chính quy thì nhanh chóng phản ứng, bước đến đối phó với kẻ địch.”
“Đây là một cuộc diễn tập phòng không chống khủng bổ, quân đội
nhanh chóng phản