“Cái gì, Cửu gia chết rồi!”
Tống Trọng Hùng nghe được tin này liền vô cùng kinh hãi.
Tống Trọng Bình cười khổ nói: “Anh cả, em biết được tin này thì cũng không dám tin. Có điều bây giờ ở bên ngoài đều đang bàn luận chuyện tối qua Đồng Thiên Bảo đưa người tới Bạch Hỗ Đường đụng độ với Cửu gia, chém giết đám người của Cửu gia.”
Tống Trọng Hùng khó tin mà nói: “Với thực lực của Cửu gia vậy mà lại bại dưới một tên như Đồng Thiên Bảo?”
Tống Trọng Bình cười khổ: “Không những Củu gia bị diệt mà ngay cả Trương Hoành bá chủ Bắc Thành, Mã Phi bá chủ Thành Trung, tối qua cũng bị diệt hét.”
“Bây giờ mọi người đều nói, Đồng Thiên Bảo đã thay thế Củu gia, trở thành vua mới của giới xã hội đen của Trung Hải.”
Tống Trọng Hùng vô lực mà ngã xuống ghé, thanh âm vô cùng bất lực: “Không ngờ Đồng Thiên Bảo này lại lợi hại như vậy.
Bây giờ giới xã hội đen của Trung Hải do Đồng Thiên Bảo cai quản, chúng ta muốn động vào Trần Ninh và Tống Sính Đình, khó rồi.”
Tống Trọng Bình cũng lo lắng mà nói: “Nhưng nếu chúng ta không giết Trần Ninh để báo thù cho Phong thiếu thì La gia sẽ hỏi tội Tống gia chúng ta. Anh hai, bây giò phải làm sao?”
Tống Trọng Hùng vẻ mặt biến đổi không ngừng. Ông ta cuối cùng từ từ nói: “Trần Ninh và Tống Sính Đình bây giờ có Đồng Thiên Bảo chống đỡ, Tống gia chúng ta muốn động vào Trần Ninh thì là điều không thể. Tôi thấy chuyện này vẫn phải nghĩ cách đối với La gia, để bọn họ ra tay với Trần Ninh mới là lựa chọn tốt nhất.”
Tống Trọng Bình cười khổ: “Nhưng La tiên sinh đã nói rồi, muốn Tống gia chúng ta ra tay báo thù cho Phong thiêu.”
Tống Trọng Hùng: “La Lâm Uyên tính cách cố chấp bá đạo.
Chúng ta đi cầu ông ta đổi ý, có lẽ cũng không được. Có điều tôi nghe nói ông ta thương người con trai thứ hai nhất, La Kim Xướng.”
“Tôi định chuẩn bị quà hậu hĩnh, đi thăm La Kim Xướng trước, để cậu ta nói giúp Tống gia chúng ta trước mặt bố mình, có lẽ có thể khiến La Lâm Uyên đổi ý, tha cho Tống gia chúng ta một lần!”
Tống Trọng Bình hai mắt sáng lên: “Ý hay, vậy chúng ta mau chuẩn bị.”
Trong phòng bao sang trọng của câu lạc bộ cao cấp Hồng Ma Phương, tỉnh Thiên Hải.
Hai anh em Tống thị đang nịnh nọt một công tử bột vẻ mặt kiêu ngạo, xung quanh còn có không ít cô gái trẻ bồi rượu.
Công tử bột này không phải ai khác mà chính là nhị thiếu của La gia, La Kim Xướng.
La Kim Xướng khác với La Dược Phong. Anh ta là con vợ cả, đồng thời là con trai mà La Lâm Uyên yêu thương nhát, có địa vị lớn trong La gia, hoàn toàn không phải là người mà La Dược Phong có thể so sánh.
La Kim Xướng lúc này trái phải ôm hai mỹ nữ, đều là người nỗi tiếng nhát Hồng Ma Phương.
Anh ta nheo mắt nhìn anh em Tống thị, không nóng không lạnh mà nói: “Nói đi, hai vị từ xa tới chắc không phải là chỉ muốn mời tôi uống rượu thôi, rốt cuộc là vì chuyện gì?”
Tống Trọng Hùng và Tống Trọng Bình nhìn nhau một cái. Tống Trọng Hùng lấy ra một chiếc chìa khóa của xe Laferrari mới, cung kính mà đặt lên bàn trước mặt La Kim Xướng, cười nói: “Hì hì, Xướng thiếu, hai anh em chúng tôi tới vội vàng, cũng không chuẩn bị được quà gì to tát cả.”
“Chúng tôi biết được cậu gần đây muốn mua một chiếc Laferrari, nhưng tiếc là thành phố Thiên Hải không có hàng sẵn. Chúng tôi liền mua được cho cậu một chiếc từ thành phố khác, tặng cho cậu làm quà gặp mặt, mong cậu đừng chê.”
Mấy cô gái bồi rượu trong phòng bao nhìn thấy chìa khóa xe Laferrari trên bàn, cô nào cũng mắt sáng rực.
Ferrari là hãng xe thể thao nỗi tiếng, Laferrari lại là dòng đỉnh nhất của hãng này.
Giá của một chiếc LaFerrari hơn hai mươi triệu.
Hơn nữa có tiền cũng khó mua, thường không có sẵn hàng, phải đợi rất lâu mới có xe.
Sở hữu một chiếc xe thể thao siêu đắt không những là ước mơ của đàn ông bọn họ mà phụ nữ cũng có khát vọng giống vậy, đặc biệt là nhưng cô gái hám tiền trải qua chút sự đời nhưng lại không có tiền.
La Kim Xướng là dân chơi xe thể thao. Trong gara xe của anh ta đã sưu tầm được mười mấy chiếc.
Có điều chiếc Laferrari này hẫn vẫn luôn muốn mua mà lại chưa mua được.
Không ngờ anh em Tống rhị lần đầu tiên gặp anh ta lại tặng ngay một món quà lớn như vậy.
La Kim Xướng nhếch khóe miệng, không cầm lấy chìa khóa mà cười như không cười mà nhìn anh em họ, cười lạnh: “Trên thế giới không có bữa ăn nào miễn phí cả. Hai người tặng tôi một món quà như vậy là muốn có được gì từ tôi?”
Tống Trọng Hùng và Tống Trọng Bình nghe vậy thì thầm kinh ngạc. Xem ra La Kim Xướng dù xuất thân hào môn nhưng lại không là công tử quần áo lượt là như bình thường. Chính xác mà nói, không hề vị lợi ích trước mắt mà mắt đi lý trí.
Tống Trọng Hùng cười nói: “Chúng tôi không có ý gì khác, chỉ muốn kết bạn với Xướng thiếu mà thôi.”
La Kim Xướng hừ lạnh: “Gạt ai chứ, hai người chạy mấy trăm cây số tới gặp tôi, còn tặng một món quà lớn như vậy, chỉ để kết bạn. Nực cười.”
“Có điều hai người không nói