“Sau khi dượng của cháu biết được Ninh gia muốn diệt nhà các người, vẫn giúp nhà các người cầu tình, lão thái quân mới đồng ý thả nhẹ nghiêm phạt.”
Tống Trọng Bân vội vàng hỏi: “Ninh gia lão thái quân, bây giờ bà ta muốn thế nào?”
Mã Trí Viễn ho khan một tiếng, mở miệng nói: “Trải qua tôi xung phong giúp nhà các người cầu tình, lão thái quân đồng ý chỉ trừng phạt Trần Ninh cùng Tống Sính Đình, không liên lụy đến những người vô tội khác.”
“Lão thái quân nói, muốn cắt đứt hai tay hai chân Trần Ninh, để Trần Ninh cả đời làm phế nhân.”
“Mặt khác, lão thái quân còn muốn Tống Sính Đình đến Ninh gia làm nô, làm trâu làm chó, hầu hạ Ninh thiếu, vì mình phạm phải sai lầm chuộc tội.”
“Cái gì?”
Muốn phế trần Ninh!
Còn muốn Tống Sính Đình đến Ninh gia làm nô chuộc tội!
Sắc mặt một nhà Tống Sính Đình đều rất khó coi.
Tống Lệ Lệ híp mát nói: “Ninh gia vốn là muốn tiêu diệt nhà các người, chúng ta khuyên can mãi lão thái quân mới bằng lòng từ nhẹ xử lý.”
“Đây đã là hình phạt nhẹ nhất, Trần Ninh và Tống Sính Đình các người không muốn không biết tốt xấu gì.”
“Còn có vợ chồng chúng ta giúp các người nói nhiều lời tốt đẹp như vậy, cứu nhà các người, chỗ tốt này phí các người không thể thiếu.”
Sắc mặt nhà Tống Sinh Đình khác nhau!
Trần Ninh lạnh lùng mở miệng: “Thật sự là con cú tới cửa, không có việc thì chẳng đến.”
“Mười máy năm không liên lạc với thân thích, đột nhiên tới cửa, thì ra là đồ tiền.”
“Thực xin lỗi, chúng tôi không cần các người giúp chúng ta cầu tình, hơn nữa Ninh gia, ở trong mắt ta cũng coi như không có gì, các người xin tự nhiên đi!
Mã Trí Viễn với vợ chồng Tống Lệ Lệ nghe vậy, vừa kinh hãi vừa tức giận.
.
Truyện Sắc
Vợ chồng bọn họ vốn định tới khuyên Trần Ninh tự cắt tay chân, khuyên Tống Sính Đình chủ động đến Ninh gia chuộc tội, lấy lòng Ninh gia.
Thậm chí, bọn họ còn định nhân cơ hội thu phí tiền trà nước của nhà Tống Sính Đình.
Nhưng không ngờ, Trần Ninh lại nói không cần bọn họ giúp đỡ, cũng không đem Ninh gia để vào mát.
Tống Lệ Lệ và Hoàng Viễn Đông đều tức giận quá, hai người lập tức trở mặt, hùng hỗ rời đi.
Lúc rời đi, Tống Lệ Lệ còn hung hăng nói: “Nhà các người không biết tốt xấu gì, hôm nay Ninh tiên sinh sẽ đến Trung Hải, đến lúc đó ta xem nhà các người chết như thế nào!”
Tống Lệ Lệ cùng Mã Trí Viễn, hùng hỗ rời đi.
Nhà Tống Sính Đình lại trở nên lo lắng, Tống Sinh Đình nhẹ giọng nói: “Chồng, Ninh gia thật đúng là đến tìm chúng ta phiền toái, vậy phải làm sao bây giờ?”
Trần Ninh thản nhiên nói: “Không sao, anh sẽ đối phó!”
Tống Sính Đình tuy rằng vẫn rất lo lắng, nhưng cũng không nói gì nữa.
Cô và Tống Trọng Bân vẫn đi làm ở công ty, con gái đến trường đi học.
Trần Ninh gọi điện thoại cho Điển Chử, hỏi thăm tình hình một chút.
Điển Chử nói với Trần Ninh: “Báo cáo Thiếu tướng, tôi dựa theo phân phó của ngài đưa Ninh Phong về Tô Hàng Ninh gia, chỉ yêu cầu Ninh gia bọn họ hảo hảo quản giáo, ngược lại không có anh cho phép, tôi không chủ động thông báo cho Ninh gia thân phận của anh.”
ó lẽ cũng chính là bởi vậy, Ninh gia không phục, Ninh Viễn Đông khí thế hùng hỏ dẫn người tới Trung Hải, muốn tìm ngài phiền toái.”