Cô ây không khỏi muôn kéo Trân Ninh ra nhảy.
Trần Ninh uyễn chuyển từ chối.
Đồng Kha nói: “Anh rể, anh thật sự rất nhàm chán, anh không đi thì em đi đây, thả lỏng một chút.”
Dút lời, cô ấy liền đi về phía sàn nhảy.
Không thể không nói, tuy rằng cô bé này trông có vẻ rất thanh mảnh yêu kiều, nhưng khi nhảy vẫn rất nóng bỏng.
Rất nhanh, cô ấy đã thu hút được sự chú ý của rất nhiều người xung quanh, đặc biệt có một vài tên da đen nước ngoài đều thèm muốn nhìn vòng eo thon thả và đôi chân thon dài của cô ấy.
Đồng Kha nhận thấy ánh mắt kỳ quái của mấy người nước ngoài xung quanh mình, trong lòng có chút không vui, vì vậy liền dừng khiêu vũ, trực tiếp rời sàn nhảy trở về bên cạnh Trần Ninh.
Không ngờ, những người nước ngoài da đen kia lại đi theo cô ấy sang đây.
Một tên đứng đầu, mỉm cười nói với Đồng Kha: “Hello, mỹ nữ, anh trai mời em một ly rượu nhá?”
Đồng Kha lạnh lùng từ chối: “Không cần!”
Tên da đen vẫn không chu thua, cười hì hì nói: “Đừng ngại, anh em da đen tụi anh có thể làm em vui vẻ, nhất đnh em sẽ không thể cảm nhận được niềm vui vẻ đó trên người bạn trai em đâu.”
Sắc mặt Đồng Kha lập tức thay đổi, trên mặt tràn đầy tức giận.
Trần Ninh lúc này mới lạnh lùng lên tiếng: “Cho tụi bây 10 giây để cút khỏi đây.”
Tên da đen đứng đầu đặt một tay lên vai Trần Ninh, dùng tiếng Trung thành thạo chế nhạo: “Em trai à, cậu nói gì cơ, nói lại lần nữa đi2”
Trần Ninh ngẳng đầu lên nhìn cánh tay đang đặt trên vai mình của tên người nước ngoài da đen, khóe miệng hơi nhếch lên nói: “Tao nói cánh tay này của mày không còn nữa rồi.”
Cái gì?
Tên da đen đó trừng to hai mắt, nghỉ hoặc nhìn Trần Ninh.
Hắn còn chưa kp hoàn hồn thì Trần Ninh đã động thủ rồi.
Trần Ninh bắt lấy tay của hắn ta: “rắc” một tiếng trực tiếp bẻ gãy tay hắn ta.
“AI”
Tên người nước ngoài da đen hét lên thảm thiết, vẻ mặt đầy đau đón lùi lại.
“Fuckl†”
Mấy người bạn đi cùng hắn ta thấy vậy thì đều tức giận, rống lên lao về phía Trần Ninh.
Rằm rằm rằm…
Mấy tên đó vừa lao vào thì đều b Trần Ninh đá văng ra ngoài.
Mọi người có mặt ở đó đều hoảng sợ la