Trần Ninh không nói gì, vinh nhục thản nhiên.
Tần Hằng nói: “Biết vì sao tôi nhốt cậu ba ngày trong phòng tối, không đi gặp cậu, cũng không thả cậu ra sớm, thậm chí hôm nay cậu đến gặp tôi, tôi còn lạnh nhạt thờ ơ cậu không?”
Tràn Ninh nói: “Thuộc hạ không biết.”
Tần Hằng nói: “Muốn mài giữa tính tình của cậu, nhưng hiện tại xem ra, là dư thừa.”
“Có một chuyện tôi ở đây nói cho cậu trước đi.”
Trần Ninh nói: “Ngài xin mời nói.”
Tần Hằng nói: “Không bao lâu nữa tôi sẽ tùy ý từ chức rôi.”
“Nếu như không có chuyện bắt trắc, Quốc chủ kế tiếp hẳn là như thường lệ xuất hiện từ trong chín Các lão đương nhiệm Nội các.”
“Hơn nữa Đường Bá An đang vào tù, đến lúc đó mười vị Các lão Nội các, ít nhất sẽ có hai cái ghế trồng.”
“Tôi lui rồi, phải sắp xếp một người lên.”
“Trong khoảng thời gian này tôi nghĩ rất lâu, cuối cùng cảm thấy cậu là người tốt nhất, tuy rằng cậu còn trẻ, nhưng có kinh nghiệm, có thể một mình đảm đương một mặt, hiện tại đã đến lúc cậu vào rèn luyện kinh nghiệm rôi.”
Trần Ninh nghe vậy trợn tròn mắt: “Tôi?”.
Ngôn Tình Sắc
“Thầy, ngài bảo tôi chém giết trên sa trường tôi không có vấn đề gì, ngài cho tôi vào Nội các, tôi có thể được sao?”
Tần Hằng không vui nói: “Tôi nói cậu làm được là được.”
“Còn có dù cho cậu tiền vào Nội các, cũng là tên cuối cùng chụp được trong mười Các lão, ngày thường không có bao nhiêu trọng lượng nói chuyện, chỉ có thể tham dự công tác.”
“Cậu cũng không cần suy nghĩ quá nhiều, xem như là rèn luyện, hiểu rõ Nội các là tình hình gì, vận hành như thế nào là được rồi.”
“Mặt khác, chức vị thống soái Bắc Cảnh cậu không thể dỡ bỏ, Bắc Cảnh còn cần cậu nhìn, Tu La quốc vẫn không phục Hoa Hạ chúng ta, chỉ có chiến thần Hoa Hạ cậu mới có thể trần áp được.”
Trần Ninh nói: “Vâng!”
Tần Hằng lại cười cười: “Nói cho cậu biết những điều này, kỳ thật cũng chưa đâu vào đâu cả.”
“Tôi sẽ ở trong những ngày cuối cùng, tận lực đầy cậu tiến vào Nội các, nhưng thành hay không vẫn là khó nói.”
Trần Ninh nói: “Đệ tử hiểu.”
Tần Hằng cười nói: “Được rồi, hôm qua nghe nói vợ cậu tới Thủ đô, đoán rằng hiện tại đã sớm gấp đến độ vòng quanh, cậu mau đi gặp cô ấy đi.”
Trần Ninh sửng sốt: “Vợ tôi?”
Tần Hằng cười nói: “Đúng vậy, đại khái là sau khi cậu bị nhốt