"Cảm ơn đã trả A Lãng lại cho tôi."
--------------------
*Hảo cật bất quá giáo tử, hảo ngoạn bất quá tẩu tử (好吃不过饺子,好玩不过嫂子): Không gì ăn ngon bằng sủi cảo, không gì chơi sướng bằng chị dâu.
Câu này bắt nguồn từ một ghi chép lịch sử, khi Hồng quân Liên xô sang Trung Quốc đánh chiếm đã ăn sủi cảo, sau đó trắng trợn cưỡng hiếp phụ nữ đã có chồng ở Đông Bắc, bọn chúng gọi họ là chị dâu.
Sau này Hồng quân Liên xô ở Đông Bắc chỉ hứng thú với việc ăn sủi cảo và chơi chị dâu.
Câu này ngày nay được dùng với nghĩa rất bẩn.
Tháng 11 ở C thị, trời bỗng trở lạnh sau cơn mưa thu, mọi người hào hứng chuyển sang mặc áo len, áo khoác thậm chí cả áo lông.
Quý Thần Ly ngày hôm trước vào tổ, sáng hôm nay tỉnh dậy ở khách sạn mà đoàn phim đã đặt trước lạnh đến run cầm cập, đánh răng rửa mặt bằng nước lạnh, nàng chỉ có thể thở dài cam chịu.
Quay phim sợ nhất là trái mùa, mùa đông quay mùa hè đặc biệt đáng sợ, Quý Thần Ly lại rất sợ lạnh, chỉ nghĩ thế thôi trong lòng đã có ý định bỏ cuộc giữa chừng.
Sau khi rửa mặt và chăm sóc da cơ bản, Quý Thần Ly mặc áo giữ ấm ở bên trong, cảm thấy vẫn chưa đủ, lại mặc thêm một cái áo len mỏng, rồi khoác thêm một áo khoác lông mới yên tâm ra cửa.
Khách sạn mở điều hòa nên không cảm thấy gì, ra khỏi sảnh khách sạn mới chân chính gọi là lạnh đến rụt cổ.
"Thần Ly tỷ, giờ mới tháng 11 a, chị đã lấy quần áo tháng chạp ra để mặc sao?" Phong Thái ngồi chờ Thần Ly ở sô pha trong sảnh, nhìn thấy cách nàng ăn mặc không khỏi choáng váng, "Đến lúc tuyết rơi thì chị phải làm sao a?"
"Mặc kệ, hiện tại cứ giữ ấm trước đã." Quý Thần Ly rụt cổ chui vào trong xe chờ, bảo tài xế mở máy sưởi lên.
"Thần Ly tỷ nói không sai, mặc nhiều không sai, phòng lạnh giữ ấm mà." Phong Thái lên xe theo, còn không quên nịnh hót một chút.
Phim trường cách khách sạn không xa, Quý Thần Ly muốn tới đoàn phim mới trang điểm, chưa đến 6 giờ nàng đã phải dậy.
Trên đường xe cộ thưa thớt đến đáng thương, khi đến địa điểm quay phim nhân viên công tác mới đến được mấy người, chào hỏi từng người, Quý Thần Ly nhanh như chớp vào phòng thay đồ đóng chặt cửa lại, mặc dù trong phòng không có điều hoà, nhưng so với đứng bên ngoài hứng gió lạnh thì tốt hơn nhiều.
Đợi nửa giờ chuyên viên trang điểm, stylist cùng nhân viên công tác mới lần lượt đến, hàn huyên vài câu với Quý Thần Ly rồi bắt đầu trang điểm thay đổi trang phục, khi trang điểm gần xong thì trong phòng có thêm một người đến.
"Này, chị dâu!"
Cửa phòng thay đồ đột nhiên truyền đến tiếng nói, phòng đang bận rộn ồn ào lập tức yên tĩnh lại, ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên cửa muốn nhìn xem một chút chủ nhân của giọng nói này là ai.
Minh Diễm đột nhiên bị hơn mười đôi mắt nhìn chằm chằm, hoảng sợ, mỉm cười vừa xin lỗi mọi người vừa tiến vào bên trong, đứng đằng sau Quý Thần Ly.
Cảnh đầu tiên là cảnh trường học, Quý Thần Ly đã đổi sang quần áo thể dục rộng thùng thình màu trắng xanh, nhưng dáng người nàng thon dài yểu điệu, mặc vào mang lại cảm giác cao gầy nhẹ nhàng khoan khoái, không khó coi, stylist làm cho nàng kiểu tóc đuôi ngựa buộc cao, vài sợi tóc xoã xuống trên trán, trang điểm nhẹ nhàng, lộ ra hương vị ngây thơ non nớt.
Minh Diễm thưởng thức người trong gương trong chốc lát, huýt sáo một cách không đứng đắn, "Ôi, chị dâu mặc quần áo như vậy thật đúng là giống học sinh cấp ba nha, em nhìn mà xấu hổ."
Minh Diễm là nữ chính còn lại của >, là nữ minh tinh tuyến một đã từng diễn qua nữ chính trong mấy bộ phim nổi tiếng, có phòng trang điểm cùng stylist riêng, không dùng chung phòng với Quý Thần Ly.
Sau khi chuẩn bị xong liền tới đây viếng thăm người "chị dâu" mình mới thấy qua vài lần, trang phục cũng đã đổi thành đồng phục cao trung.
Tạo hình trong phim của cô là tóc ngắn, tóc mái đen huyền rũ ở trên trán, gần như để mặt mộc, đứng đằng sau Quý Thần Ly, nhìn trong trắng như thiếu nữ mới trưởng thành, nhưng mà biểu cảm trên mặt không đứng đắn, vẻ mặt như lưu manh.
Cô trong phim vào vai nữ sinh ngoan ngoãn học hành giỏi giang, bản thân bên ngoài lại giống tiểu lưu manh không nghề nghiệp không học thức.
Quý Thần Ly không xa lạ với Minh Diễm, Minh Diễm là em gái ruột của Minh Lãng, kiếp trước cũng là nữ chính còn lại của bộ phim này.
Là chị em ruột thịt do một mẹ đẻ ra vậy mà tính cách hai người lại hoàn toàn trái ngược nhau, Minh Lãng lãnh đạm máu lạnh, còn Minh Diễm lại khôn khéo giỏi xã giao*, ở đoàn làm phim ai cũng có thể làm quen, từ đạo diễn đến nhân viên công tác, không ai cô không thể xưng huynh gọi đệ.
*từ gốc là trường tụ thiện vũ (长袖善舞): người có tay áo dài thì giỏi nhảy múa.
Thời xưa tay áo là một đạo cụ quan trọng trong biểu diễn vũ đạo, tay áo càng dài múa sẽ càng đẹp, càng uyển chuyển.
Câu này vốn có hàm ý "có điều kiện thuận lợi thì làm việc sẽ thành công", sau này dùng để chỉ người giỏi xã giao, có tiền tài thế lực, biết dùng thủ đoạn.
Kiếp trước Quý Thần Ly ở Minh gia, đại khái Minh Diễm là người duy nhất đối với nàng còn có tính người, ít nhất gặp mặt sẽ gật đầu chào hỏi.
Hơn nữa hai người còn phải ở gần nhau đóng phim suốt ba tháng, ngẩng mặt lên là thấy nhau, cho nên thái độ Quý Thần Ly với Minh Diễm cũng tính là ôn hoà hơn.
"Chị dâu nhìn em mặc đồng phục trông có đẹp không?" Minh Diễm đứng đối diện gương khó khăn lắm mới xoay được một vòng, Quý Thần Ly ở trong gương nhếch môi cười.
"Đẹp." Quý Thần Ly gật đầu.
"Cô trang điểm xong rồi sao?"
"Vâng, chị dâu chị đọc xong kịch bản chưa? Đây vẫn là lần đầu tiên em đóng phim chủ đề này, em sợ diễn ẩu sẽ bị chị Thanh Lam mắng." Minh Diễm nói xong thè lưỡi, cái động tác rõ ràng là giả bộ nai tơ này không chỉ không khiến người khác khó chịu, ngược lại còn khiến mọi người vui vẻ, mấy chuyên viên trang điểm vẫn không lên tiếng cũng âm thầm cười trộm.
"Cô vẫn nên là gọi tên tôi đi, cái xưng hô kia...!quá khó xử." Quý Thần Ly cũng đã trang điểm thay trang phục xong, soi gương chỉnh lại kiểu tóc, xoay người vươn tay về phía Minh Diễm, "Ở đoàn làm phim mọi người đều là đồng nghiệp, mấy tháng tiếp theo hợp tác vui vẻ."
"Hợp tác vui vẻ." Minh Diễm nắm tay Quý Thần Ly cười một tiếng, cô lớn lên giống Minh Lãng đến năm phần, đặc biệt là đôi mắt, đuôi mắt hơi rủ xuống, khi cười rộ lên mắt cong như trăng lưỡi liềm, khi không cười ánh mắt thực sự sắc bén, nhìn qua thật không dám lại gần, nhưng Minh Diễm thích cười, cho nên mắt vẫn luôn cong cong.
Minh Diễm nắm tay Quý Thần Ly vẫn chưa buông ra, dùng khoé mắt quan sát xung quanh, phát hiện không ai chú ý hai người bên này, cố ý tiến sát