Hoa Dương cuộc chiến đã kết thúc mấy ngày, nhưng tất cả người Tân Trịnh vẫn không hết hưng phấn.Năm ngày trước nghi thức hiến tế thanh thế lớn làm cho toàn bộ đô thành Tân Trịnh lâm vào sôi trào.Dân chúng Hàn quốc nhìn thấy đội ngũ tù binh không thấy điểm cuối, đó là những kẻ dám xâm lược bọn họ.
Nhìn áo giáp tổn hại trên người các binh lính cũng đủ biết bọn họ đã trải qua chiến đấu thảm khốc như thế nào.Kẻ địch đã từng vênh váo hống hách không ai bì nổi, bây giờ lại khuất phục dưới chân quân Hàn.
Khi Mang Mão, Giả Yển quỳ giao ra ấn tín trong tay, khi Hàn vương và Thái tử Nhiên cùng nhau giơ lên bội kiếm chủ soái của kẻ địch, tất cả nghi thức hiến tù binh đạt đến cao trào.Giây phút đó, mỗi người tin tưởng sâu sắc Hàn quốc hiện tại là bách chiến bách thắng.Sau khi cáo tế thái miếu, khao thưởng ba quân, bận rộn hai cả ngày mới dừng lại.Thái tử Nhiên sau nghi thức ăn mừng đã bị triệu tập vào cung, khẩn cấp bàn bạc công việc sau cuộc chiến.Tuy lần này Hàn quốc thắng lớn, nhưng Thái tử Nhiên lại biết rõ nguy cơ sau thắng lớn.Triệu quốc tổn thất hai vạn đại quân cũng không tổn thương bao nhiêu nguy khí, tuy Ngụy quốc tổn thương nguyên khí nặng nề, nhưng không ngoài một năm, binh lực nhất định khôi phục lại giống như lúc ban đầu.Thực lực chỉnh thể của Hàn quốc vẫn nằm ở vị trí lót đáy trong sáu nước, thắng lớn lần này có tính ngẫu nhiên rất cao, lại không thể sao chép.Thừa tướng Trương Bình, khách khanh Trần Thệ đều biết, một vòng xoáy lớn đang xuất hiện phía sau thắng lợi của Hàn quốc, chỉ cần lơ là, Hàn quốc có khả năng sẽ lâm vào tình thế còn nguy hiểm hơn trước.Giống như Thái tử Nhiên nói, Tam Tấn liên minh là thủ đoạn tốt nhất trước mắt để tự bảo vệ mình.
Hoa Dương cuộc chiến chỉ có mục đích nâng cao địa vị của Hàn quốc, kế tiếp cần phải đi đến Hàm Đan, Đại Lương, bàn bạc công việc liên minh.
Nhất là Triệu quốc, đây là mấu chốt thành bại của liên minh.Chuyện quan trọng, cuối cùng quyết định phái Thừa tướng Trương Bình dẫn đầu sứ đoàn chạy tới Hàm Đan, khách khanh Trần Thệ dẫn đầu sứ đoàn đi sứ Đại Lương.
Chiến dịch từ binh sĩ chết trận của Triệu, Ngụy, tất cả tù binh còn lại đều rất ổn định.Trong lịch sử vốn có, Tần quốc thừa thắng xông lên, đến gần Ngụy đô Đại Lương, Ngụy quốc không thể không cắt nhường Nam Dương để cầu hòa.
Yến, Triệu hai nước lại phát binh tới cứu, Tần quốc sợ ép quá mức dẫn đến Sơn Đông sáu nước liên minh kháng Tần, lúc này mới tiếp nhận Ngụy quốc cầu hòa.Bây giờ chủ lực Ngụy quốc tổn thất hầu như không còn, nguyên khí tổn thương nặng nề.
Căn cứ vào Tần quốc lòng muông dạ thú, khó bảo toàn không nhân cơ hội đục nước béo cò.Tam Tấn liên minh có thể thành công hay không là chuyện khác, bởi vậy Thái tử Nhiên lại kiến nghị Hàn quốc trên dưới bắt đầu chỉnh đốn và sắp đặt quân sự, đề phòng Tần, Triệu hai nước xâm nhập.Vĩnh viễn không nên gửi hy vọng vào may mắn, đây là tín điều của Thái tử Nhiên.Thời khắc diễn ra Hoa Dương đại chiến, Hàn vương lo lắng tình hình cuộc chiến bất lợi, đùa mà thành thật, cầu viện với Tần quốc.
Nhưng trong lịch sử vốn có, Tần vương sẽ cứu viện.Hiện nay, sợ rằng tin tức Hoa Dương cuộc chiến truyền đến Hàm Dương cung.
Chỉ là không biết Tần vương sẽ có dự định thế nào? Thái tử Nhiên tò mò suy nghĩ.Ngoài chín trăm dặm, Hàm Dương cung.Chiêu Tương Vương ngồi vững chỗ cao nhất trong đại điện, bộ dạng im lặng suy nghĩ.
Hình như đang quan sát bông tuyết như lông ngỗng ngoài cửa sổ.
Dưới đài Ngụy Nhiễm, Bạch Khởi và các trọng thần đều nghiêm túc không nói.Chiêu Vương thượng vị đã lâu cũng có uy nghiêm.
Cho dù bây giờ đại quyền quân chính của Tần quốc có một phần rất lớn bị “Tứ quý” Ngụy Nhiễm dẫn đầu cầm giữ, nhưng không người nào có thể phủ nhận quyền uy của Chiêu Vương.Sau khi Chiêu Vương tự mình chấp chính, một trận đấu tranh quyền lực giữa Chiêu Vương và Ngụy Nhiễm đã bạo phát.Trong lúc, Ngụy Nhiễm ba lần thất bại, ba lần vùng lên.
Cho tới bây giờ, Ngụy Nhiễm tướng vị ổn định.
Nhưng ai cũng biết, hai người có quyền lực nhất đang đấu tranh với nhau, sẽ không bao giờ kết thúc, trừ khi có một người hoàn toàn ngã xuống.Đối với Tần quốc mà nói, tin tức tốt là Tần quốc không thể mất đi bất cứ người nào, cho nên, tất cả bình an không sao.- Thừa tướng!Tần Chiêu Vương nghiền ngẫm nhìn các trọng thần phía dưới, dường như rất hài