Lý Nam Hương tức Tiêu Thanh đến nghiến răng nghiến lợi, chạy tới chỗ Ngô Tuệ Lan nói: “Con rể của em thật đúng là tên rác rưởi, con gái em ngủ cùng nó đến hỏng người, cũng chẳng có được bao nhiêu tiền. Hải Long chỉ cho em hướng đi tốt, em không làm thế, ngày mai hai tay của em sẽ bị cắt đứt!”
Nói xong, bà ta tức giận đưa người đi.
Mục Hải Long ngã chảy máu đầu, đang ở bên kia khóc không ra tiếng. “Thằng khốn Tiêu Thanh, ngày mai tôi sẽ cho Cơ đến chặt hai tay của mẹ vợ anh, cả hai tay của anh cũng chặt xuống luôn!”
Lại nói đến Mục Thiên Lam.
Quay về phòng, ngồi trên giường, cô tức đến mức lồng ngực phập phồng, hai tay cuộn thành nắm đấm. Mẹ điên rồi, thua mất hết tài sản cũng đành thôi. Còn vay nợ bên ngoài nhiều như vậy, đây không phải muốn phá của giết người hay sao?
Còn cả Mục Hải Long, chỉ muốn đẩy cô vào hố lửa. khiến cho cô mất hết danh dự, phát điên lên mất “Vợ đừng tức giận.
Tiêu Thanh trở về phòng an ủi cô. “Làm sao mà em không tức giận được?”
Hai mắt Mục Thiên Lam ửng đỏ nức nở nói: “Ba mươi sáu tỷ! Chúng ta lấy đâu ra nhiều tiền như vậy để trả nợ, chẳng nhẽ trơ mắt ra nhìn mẹ bị cắt đứt hai tay sao?”
Tiêu Thanh lau nước mắt cho cô, nhẹ nhàng cười với cô: “Vợ đi theo anh, anh cho em thấy một bất ngờ. Em sẽ không lo không có tiền trả nợ nữa”.
Nói xong, anh kéo Mục Thiên Lam đứng dậy. “Anh không lừa em chứ?”
Tiêu Thanh cười: “Đi theo anh”.
Sau đó, anh kéo Mục Thiên Lam đi tới chỗ giường gấp của anh ngồi xuống, rồi anh cầm lấy chiếc gối, kéo khóa của cái gối, bàn tay sờ vào bên trong ruột gối lấy ra. “Bất ngờ cái gì, lại còn giấu ở bên trong gối. Không phải là nhặt được đồ của Hộ quốc chiến soái chứ? Anh cũng thật là, nhặt được đồ của người khác lại lấy làm của mình là không tốt, anh biết không? Nhỡ đâu...
Cô còn chưa nói hết, chỉ thấy Tiêu Thanh lấy ra... “Đây là...
Mục Thiên Lam thật sự choáng váng! Giấy tờ bất động sản
Cái Tiêu Thanh lấy ra, chính là giấy tờ bất động sản “Anh giấu mua