Cảnh tượng này làm cho mọi người ở trong hội trường kinh ngạc rớt cả tròng mắt.
Người này chính là một con dã thú, con mẹ nó quá hung hãn rồi.
Đây chính là hơn ba mươi người bảo vệ được huấn luyện kỹ càng đó!
Vậy mà bị đánh loạn một trận làm ngã rạp xuống đất. Quả thực là quá mức khủng bố rồi. “Đi con mẹ nó!”
Tiêu Thanh cầm ghế đập về phía mấy người Mục Hải Long, Trần Hiên, Cao Dương, làm cho mấy người họ đều bị đánh ngã xuống đất, sau đó vừa xông về phía Hàn Thanh Văn đang ôm lấy Mục Thiên Lam, vừa hô lớn: “Thằng nhãi, cậu chết chắc rồi!”
Nhưng nhìn thấy Tiêu Thanh như mãnh hổ về tới, thân thể Hàn Thanh Văn run rẩy, cả lá gan cũng sắp nổ rồi.
Anh ta sợ hãi như sắp chết hét to.
Hơn ba người bảo tiêu đều bị đánh ngã xuống đất, anh ta có thể không sợ sao?
Thế nhưng mặc cho anh ta hò hét thế nào, cũng không thể làm Tiêu Thanh dừng lại.
Mắt nhìn thấy Tiêu Thanh càng ngày càng đến gần, anh ta bị dọa tới mức vội vàng đẩy Mục Thiên Lam ra ngoài, cong giò lên bỏ chạy.
Tiêu Thanh nhanh tay nhanh mắt ôm lấy Mục Thiên Lam, cùng lúc nắm lấy một cái ghế đẩu ném đi ra ngoài, đập trúng người Hàn Thanh Văn đang bỏ chạy làm ảnh ta ngã xuống đất. Sau đó mới ôm chặt Mục Thiên Lam, đau lòng nói: “Xin lỗi vợ, anh đến muộn, làm em phải chịu khổ rồi.” "Hu hu hu..."
Mục Thiên Lam vùi đầu trong ngực của Tiêu Thanh bắt đầu khóc: “Chồng, anh đến rồi à?”
Cho dù cô bị chuốc say nhiều như thế, đã say đến mức đầu óc quay cuồng nhưng cô vẫn biết là Tiêu Thanh đã đến, cứu cô ra khỏi bàn tay ác độc.
Giờ phút này cô vô cùng yên tâm, rất muốn khóc, cũng rất cảm động. “Đúng rồi vợ, anh đến rồi, em có ổn không?”
Tiêu Thanh dịu dàng vén sợi tóc dính trên trán của cô, cưng chiều giúp cô lau khô nước mắt.
Nhu tình vô hạn. “Em muốn về nhà, anh ôm em về nhà có được không?”
Mục Thiên Lam hoảng hốt hỏi. Cô sợ nếu trở về quá muộn sẽ không thể về được nữa. “Em ngồi đây một lát trước nhé, đợi anh xử lý những người đã bắt nạt em xong sẽ ôm em về nhà.
Tiêu Thanh vừa nói vừa kéo một cái ghế qua, dìu Mục Thiên Lam ngồi xuống. Sau đó tức giận đùng đùng xông về phía đã bị đập đến thất hôn bát đảo Hàn Thanh Văn. “Cậu muốn làm gì?” Hàn Thanh Văn kinh khủng hỏi. Tiêu Thanh một quyền đánh xuống mặt của Hàn
Thanh Văn. Máu tươi từ