Tên Đinh Chấn Huy kia thì sao? Ngoại trừ đoạt đi công lao của người khác rồi khoe khoang khoác lác thì còn làm được cả.
Ngô Tuệ Lan oán trách một trận. “Về sau tôi sẽ không mang theo người ngoài đến nhà dì ba nữa.”
Ngô Bội Dao xoay người chạy đi, chỉ cảm thấy quá mất
Lúc này, ở nhà họ Hàn. mặt! “Lão Hàn, mau nghĩ biện pháp cứu Thanh Văn, anh mau chóng nghĩ biện pháp cứu Thanh Văn, em đã gọi điện thoại cho anh cả của em. Anh ấy nói Thanh Văn đã đụng vào họng súng, đội bảo vệ của hộ quốc chiến soái vệ đã bắt Văn ngay tại chỗ. Hơn nữa còn là hộ quốc chiến soái phái người đến cứu Ngô Tuệ Lan, bây giờ Thanh Văn đã bị đội bảo vệ của hộ quốc chiến soái vệ đưa vào trong cục, anh ấy nói anh ấy không có cách nào cứu được, nếu không sẽ đắc tội với hộ quốc chiến soái. Nói không chừng cũng không thể giữ được chức vị” “Bây giờ đã không thể trông cậy được vào anh trai của em, em chỉ có thể trông cậy vào anh thôi lão Hàn, nếu như anh không có cách nào cứu Thanh Văn ra, lấy tính cách ác liệt của nó, ít nhất cũng bị xử năm năm. “Em nghe nói nhà tù không phải là nơi mọi người có thể ở được, một đám người bị giam vào trong một gian phòng, tội phạm giết người, tội phạm cướp bóc, những kẻ phạm tội nặng đều có hết, nếu như Thanh Văn bị giam chung một chỗ với bọn họ, bị bọn họ bắt nạt thì làm sao bây giờ!” “Anh mau nghĩ biện pháp đi cứu Thanh Văn một chút đi lão Hàn..
Hà Tố Mai nước mắt chảy ra khóc sướt mướt.
Hàn Quang Đông nổi trận lôi đình đứng dậy. “Cứ để sát thủ đi làm là được rồi, có thể thành công là tốt nhất, nếu như không thành công thì cũng không thể tra đến chúng ta, nó không thể đợi ở trong bệnh viện. Nếu như không chạy đến đó muốn tận mắt nhìn thấy tên Tiêu Thanh bị giết chết, lần này thì tốt rồi, lại bị bắt ngay tại trận, còn bị người của hộ quốc chiến soái bắt lại, em nói xem anh phải làm sao thì mới cứu được nó!”
Hà Tố Mai quát: “Chẳng lẽ anh muốn trơ mắt nhìn con trai của mình bị kết án hay sao?” "Ai dà!"
Hàn Quang Đông thở dài.
Đúng lúc này, ba của Trần Hiền Trần Đình Vinh, ba của Cao Dương Cao Minh Huy, mang theo ba mẹ của Mục Hải Long đi đến đây. “Giám đốc Hàn. Bác trai và bác gái của Mục Thiên Lam đã nghĩ được một biện pháp tốt có thể cứu được con của chúng ta, sau khi ông nghe thấy nhất định sẽ rất phấn khích!”
Vẻ mặt của Trần Đình Vinh tươi cười nói
Hàn Quang Đông cùng với Hà Tố Mai đang mừng rỡ, không hẹn mà cùng nhau