Lộp cộp!
Điện thoại từ trên tay Mục Thiên Lam rơi xuống.
Cả người cô xụi lơ ở dưới đất, trong đầu trống rỗng.
"Con gái, sao vậy con gái?"
Ngô Tuệ Lan vội vàng gọi cô.
Tiêu Thanh nghe vậy nhìn qua, thấy Thiên Lam tê liệt ngồi dưới đất, lập tức chạy tới hỏi: "Bà xã, đã xảy ra chuyện gì?"
Sau một lúc lâu, gương mặt Mục Thiên Lam trắng bệch, môi run rẩy nói: "Mười chiếc xe tải chở xi măng, ở đường Công Nghiệp đã bị một đám người áo đen làm nổ, mười tài xế bốn người chết, sáu người bị thương nặng, tổn thất lần này quá nghiêm trọng!" "Cái gì!"
Ngô Tuệ Lan từ trên giường nhảy dựng.
"Xe tải của mẹ, bị nổ hết mười chiếc? Bốn người tài xế bị chết, sáu người bị thương?" "Trời ơi! Mười chiếc xe phải ba mươi sáu tỷ, bốn tài xế chết, phải bồi thường bao nhiêu tiền đây! Sáu người bị thương nặng, tiền thuốc, tiền tổn thất tinh thần gì đó cộng lại, phải bồi thường bao nhiêu tiền đây!"
Nói đến đây, hai mắt Ngô Tuệ Lan trợn một cái, ngất xiu.
Trong một phòng bệnh cao cấp khác.
"Con không về! Tiêu Thanh không chết, con sẽ không về, trừ khi bố giết anh ta chết!" Trần Dịch nằm ở trên giường bệnh, hét vào mặt Trần
Văn Sinh tới đón anh ta về Nghĩa Cảnh.
"Con trai, không phải bố không giết Tiêu Thanh, là bác cả của con nói, không thể động vào Tiêu Thanh được.
Bây giờ xung quanh cậu ta có rất nhiều cảnh sát vây quanh, nếu bố phải người động vào cậu ta, bị cảnh sát bắt được, có lẽ tội danh nổ nhà Mục Thiên Lam sẽ bị chụp lên đầu nhà họ Trần chúng ta, vậy thì nhà họ Trần chúng ta sẽ phải chịu tội thay cho hung thủ.
"Bác cả của con còn nói, nhà của Mục Thiên Lam bị nổ, kinh động đến Tổng đốc.
Tổng đốc tự mình phụ trách vụ án này, nhất định phải bắt được hung thủ.
Cho nên bác cả của con dặn nhà họ Trần chúng ta phải cách xa Tiêu Thanh ra một chút.
Ít nhất trước khi bắt được hung thủ, chúng ta không thể động vào cậu ta.
Nếu như làm hỏng kế hoạch của Tổng đốc, bác cả của con cũng không bảo đảm nhà họ Trần chúng ta nổi"
Trần Văn Sinh nói.
"Thế thì phải để anh ta sống như vậy sao?"
Trần Dịch rất không cam lòng.
Ngay lúc này, Trần Hiện mừng rỡ như điên nói: "Anh họ, chuyện cực kỳ tốt đây, đội xe của Mục Thiên Lam bị ném mìn, tài xế bốn người chết, sáu người bị thương nặng" "Anh có thể yên tâm về nhà dưỡng thương với bác cả rồi, hung thủ lợi hại như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ nổ chết Tiêu Thanh.
"Ha ha!"
Trần Dịch vui mừng quá đỗi: "Hung thủ là ai nhỉ, cũng quá lợi hại rồi!"
Trần Hiền nhẹ giọng nói: "Tiêu Thanh giảm đạp cậu chủ của nhà tài