“Vậy nên chú hai ở cùng với anh ta bị liên lụy dẫn đến mất mạng cũng là chuyện bình thường, không có gì kỳ lạ”
Mục Hải Long cười nói.
Bà cụ Mục cầm cây gậy lên đánh vào Mục Hải
Long.
“Bà nội, bà bị làm sao vậy, tự nhiên lại đánh
con.
"
Nét mặt Mục Hải Long đầy chán nản.
Bà cụ Mục tức giận nói: "Có phải cháu biết
được thông tin gì còn cố ý lừa bà không? Nói!” Lý Nam Hương vừa cười vừa nói: "Mẹ nghĩ nhiều rồi, người Hạ làm việc làm sao có thể nói cho chúng ta biết? Sáng sớm nay cậu chủ Hàn thông báo cho Hải Long nên chúng ta mới biết được tối qua người Hàn đã ra tay, có khả năng chú hai nhà chúng ta đã mất.
Nếu như biết từ trước sao có thể giấu mẹ được.
"
“Đúng vậy, mẹ!”
Bác Cả, chú Út, thím Út cũng đều lên tiếng ngăn cản bà cụ Mục.
"Hu hu.
.
"bà cụ Mục òa lên khóc.
"Hai ơi, nếu chịu nghe mẹ nhất quyết bắt Thiên Lam ly hôn với Tiêu Thanh thì đã không bị Tiêu Thanh làm cho liên lụy đến mất mạng thế
này.
.
.
"
Trong lòng đám người Mục Hải Long mừng
thầm.
Đúng lúc đó.
“Bây giờ, chúng tôi xin công bố một tin tức quan trọng.
”
Âm thanh từ tivi vang lên
“Lại đây, lại đây!”
Mục Hải Long trở nên kích động.
“Người ta đưa tin chủ Hai nhà chúng ta bị giết
chết!"
Trong chốc lát, ánh mắt mọi người lớn nhỏ trong nhà họ Mục đều hướng về tivi để xem tin tức về cái chết của Mục An Minh.
Không ai ngờ, tin tức họ xem được lại là
"Đêm hôm qua, rạng sáng ngày hôm nay, quân đội của tổng cục chiến tranh Đông Kinh do đích thân Triệu Minh Vũ, chỉ huy lục quân dẫn dắt đã quét sạch bảy hang ổ của người Hạ Quốc, thu được một số lượng lớn vũ khí đạn dược cùng rất nhiều vật phẩm nguy hiểm, giết chết một trăm hai
mươi ba nghi phạm và bắt giữ một nghìn một trăm ba mươi tám nghi phạm.
" "Hội trưởng thương hội Hạ Quốc đã bị bắt giữ, đồng thời tất cả hội viên đều đang bị tiến hành
điều tra.
Hiện tại vụ án vẫn đang tiếp tục được
điều tra làm rõ, chúng tôi sẽ đưa tin khi có kết quả
mới nhất.
"
Xem xong tin tức, cả nhà họ Mục đều yên lặng.
Tất cả mọi người đều ngây ra như tượng, phải mất một lúc lâu sau mới hoàn hồn.
"Hải Long, tại sao lại như vậy?"Lý Nam Hương cất tiếng hỏi.
“Con làm