Trong phòng bao
Ngô Tuệ Lan đang hát bài "Thiên Lạ Tiêu Thanh, Mục Thiên Lam, đám người Kim Chỉ Nam, vừa nghe vừa uống rượu.
Không khí vô cùng hài hòa.
Đột nhiên nghe thấy tiếng khóc của Mục An Phong, tất cả mọi người theo bản năng quay qua nhìn.
Bồng nhìn thấy!
"Mẹ nó"
Tiêu Thanh, Mục Thiên Lam, đảm người Kim Chỉ Nam, bật dậy từ số pha ảnh mặt khó tin.
Tiếng hát líu lo của Ngô Tuệ Lan bỗng im bặt.
Trong phòng bao, ánh mắt mọi người đều tập trung vào Mục An Phong.
Chỉ nhìn thấy gương mặt sưng húp của cậu ta, nếu không phải cậu ta gọi anh rể và quần áo đang mặc trên người thì chắc ai cũng nghĩ là có người chạy nhầm vào phòng.
Không thể nhận ra đây chính là Mục An Phong!
"Dừng dừng dừng! Mau tắt nhạc đi
Kim Chỉ Nam hét lên.Âm thanh trong trẻo dừng lại.
Tất cả mọi người đều chạy đến bên Mục An Phong.
"An Phong, làm sao lại bị như vậy?
Mục Thiên Lam đau lòng hỏi, cổ lau máu trên mặt Mục An Phong.
"Hu hu hu..."
Mục An Phong khóc rất thảm thiết.
"Em đi vệ sinh thì nhìn thấy nữ thần của em là Thẩm Hải Băng.
Em mượn rượu cầu hôn cô