**********
Ầm rầm rầm!
Lâm Trung Bảo đem theo hai ba chục người, mỗi người tay đều cầm dao xông vào trong.
"Ôi mẹ ơi!"
Đám người Hàn Thanh Văn, Trần Hiên, Cao Dương, Mục Hải Long, đều bị dọa sợ tới mức mặt trắng bệch, run lẩy bẩy, không biết làm sao.
Chỉ có Thắng Thiên Kha và Đại Cơ Kha là bình tĩnh
"Lên cho tạo, để cho bọn nó biết, tạo không dễ mà động vào!"
Thắng Thiên Kha vung tay lên.
Trong số tám vệ sĩ mà anh ta mang theo từ Hồ Hải, hai người bảo vệ Thắng Thiên Kha, sáu người còn lại, như những con hổ, lao về phía anh em của Kim Chí Nam.
Giây tiếp theo!
Bang bang bang bang!!!
Trong phòng bao đầy tiếng đánh nhau, đập phá hỗn loạn.
Một phút sau.
Hai, ba mươi người anh em của Lâm Trung Bảo toàn bộ đều bị sáu vệ sĩ của Thắng Thiên Kha đánh bò lăn dưới đất, rất nhiều người đều bị đánh gãy tay và chân, có người còn bị chặt đứt, cả phòng đầy những tiếng kêu thảm thiết.
"Này..."
Đám người Kim Chí Nam sợ đến sững người!
Không nghĩ tới mấy vệ sĩ của tên này lại có thể lợi hại như vậy!
"Tuyệt quá! Vệ sĩ của Thắng Thiên Kha thực sự quá lợi hại!"
Đám người Hàn Thanh Văn, Mục Hải Long, kêu lên kinh ngạc.
"Tất nhiên rồi!"
Đại Cơ Kha kiêu căng nói: "Vệ sĩ của Thắng Thiên Kha không phải là hạng tầm thường, không chỉ là võ sư, mà còn là võ sư Ngoại Kình."
"Các người biết như nào được gọi là võ sư Ngoại Kình không?"
"Chính là một đấm có thể đánh chết một con bò trưởng thành, cánh tay cứng như thép, bọn họ có thể dễ dàng bẻ cong một thanh thép, hai mươi vệ sĩ cũng không đánh lại bọn họ."
"Sáu võ sư Ngoại Kình, đừng nói hai mươi tên khốn các người, ngay cả hai trăm tên, sáu người họ cũng có thể đánh bại!"
Nghe Đại Cơ Kha nói xong, đám người Hàn Thanh Văn xem như được mở mang tầm mắt..
Lúc đầu bọn họ còn sợ đám người Kim Chí Nam, hiện tại bọn họ còn sợ cái rắm gì chứ.
Anh em của Kim Chí Nam có hàng trăm người, mà tám tên vệ sĩ Ngoại Kình này, từng người từng người một đều lợi hại, cho dù Kim Chí Nam đem tất cả anh em tập trung lại cũng không đánh lại tám tên kia, thì sao phải sợ ông ta?