**********
“Anh cũng không rõ lắm, đến xem thử xem sao." Tiêu Vũ vừa chạy vừa đáp.
"Tôi nghĩ không phải đầu, chắc là người cùng họ cùng tên.
không nghe quản gia bảo là con dâu nhà họ Tiêu sao? Nhà chúng ta ai có tư cách lấy được người đẹp số một phương Đông!" Tiêu Hồng vừa chạy vừa nói.
Rất nhanh, cả đám con cháu đã biến mất khỏi sảnh lớn.
Lúc này, Tiêu Vĩnh Nhã phấn khích thốt lên.
“Là con dâu tôi, đó là con dâu của tôi! Bố, con dâu nhà chúng ta đến rồi!”
Sau đó, thúc dục Tiêu Thanh: “Con trai, Thiên Lam lần đầu tiên đến nhà họ Tiêu, chúng ta mau đi đón con bé Tiêu Thanh mỉm cười.
Đẩy xe lăn đưa bố cùng đi ra ngoài.
“Vâng thưa bố
Tiêu Chính Thành liền đứng dậy.
“Con dâu đầu tiên của nhà họ Tiêu, ta cũng phải đi xem một chút."
Ở tuổi này rồi, ông cũng không quan tâm đến chuyện người đẹp hay không đẹp.
Đối với việc Mục Thiên Lam được bình chọn là người đẹp số một phương Đông ông cũng chưa đọc tin này bao giờ.
Cho nên không có ấn tượng gì đối với Mục Thiên Lam.
“Có gì đáng xem chứ
Bác gái cả khinh khỉnh nói: “Tôi thấy, chắc chắn là một người vừa lùn vừa mập, trên mặt toàn mụn.
Nói không chừng còn không đẹp bằng tôi.
“Chị dâu nói đúng Bác gái thứ cũng nói ra lời phân tích của mình: "Nhưng mà tôi nghĩ, vợ của Tiêu Thanh chắc là giàu có.
Nếu không Tiêu Thanh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy để mua óc chó Cổ Ngoan.
Cho nên chắc chắn là cậu ta dựa hơi vợ "Chắc chắn như vậy Thím tư cũng gật đầu nói: "Vợ của Tiêu Thanh nhất định là một người con gái xấu nhưng mà có tiền, nếu không vừa có tiền lại vừa xinh đẹp thì