**********
"Anh à, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?" Mục An Minh hỏi.
Mục Hải Long quát: "Thiên Lam nhà các người lớn lên lẳng lơ, phóng đăng, cậu Tổng nhìn thấy không chịu được muốn ngủ cùng cô ta.
Tiêu Thanh vì vậy mà giết chết cậu Tống, Đỗ Thiên Sinh lại trút giận lên em gái tôi, làm em gái tôi và Cao Dương bị bắn chết tại chỗ.
Cậu Hàn bị đánh gãy cả chân tay, Thủ phủ Hàn và Tổng giám đốc Cao chạy đến nhà chúng tôi, đánh chúng tôi thành ra như vậy.
Tất cả là do Tiêu Thanh và Mục Thiên Lam gây ra!" "Cái gì?" Sắc mặt Tiêu Vĩnh Nhã và Mục An Minh tái nhợt.
Ngô Tuệ Lan lại hả hệ vui sướng nói: "Ai bảo Hải Yến nhà các người cái này không chịu, cái kia không phục Thiên Lam nhà chúng tôi.
Muốn đấu với Thiên Lam, cô ta đấu nổi ư? Bây giờ thì hay rồi, đấu qua đấu lại, đến mạng cũng không còn" "Tôi cảnh cáo trước, đấu với nhà chúng tôi các người không có kết quả tốt đầu, khuyên các người dừng ngay lại.
Nếu không cái chết của Hải Yến sẽ chỉ là bắt đầu của các người, lại đấu với nhà chúng tôi, các người có tin sẽ bị sẽ tan nhà nát cửa không?" Bà cao giọng nói.
Lý Nam Hương cả ngày đối đầu với bà, bây giờ con gái bà ta đã chết, có thể nói là thua rất thảm.
Làm người thắng cuộc, bà có thể không vui ư? "Ngô Tuệ Lan, bà đừng vui mừng quá sớm, bà vẫn chưa thắng đầu, chúng ta đều bị tổn thương thôi!" Lý Nam
Hương quát lên.
Ngô Tuệ Lan cười nói: "Con gái của bà chết, con gái của tôi đầu có mệnh hệ gì.
Làm sao lại đều bị tổn thương được?" "Ha ha ha."
Lý Nam Hương cười gắn: "Tôi nghe nói Thiên Lam nhà bà cắt cổ tự sát, chắc giờ cũng đã chết rồi, còn chết trước Hải Yến nhà tôi nữa kìa!" "Cái gì!" Ngô Tuệ Lan, Mục An Minh, Mục An Phong,
Tiêu Vĩnh Nhã đều sợ đến ngày người.
"Bà đang nói đùa đúng không? Nếu Thiên Lam nhà tôi mà có mệnh hệ gì thì sao Tiêu Thanh lại không gọi điện tới chứ?" Ngô Tuệ Lan nghi ngờ hỏi.
Mục Hải Long cười nói: "Chắc cậu ta sợ bị bà mắng nên mới không dám gọi điện báo tin"
Ngô Tuệ Lan lập tức gọi điện thoại cho Tiêu Thanh, ngay khi được kết nối, bà vội hỏi: "Tiêu Thanh, tôi nghe nói Thiên Lam cắt cổ tự sát.
Là giả đúng không? Cậu mau nói cho tôi biết, có phải giả hay không?"
Tiêu Thanh dừng mấy giây, nói: "Là thật, đang ở bệnh viện.
Vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm, nhưng mẹ không cần lo lắng quá.
Con tin Thiên Lam có thể vượt qua được." "Con