**********
"Cô vốn là tổng giám đốc của khách sạn, mà không phân biệt được thị phi, trắng đen, còn dám ở trước mặt tôi khoác lác." "Tôi hỏi cô, người có công với đất nước quan trọng, hay là con nhà giàu quan trọng hơn?" "Trời ơi!"
Tổng giám đốc há hốc mồm kinh ngạc.
Không dám tin nhìn Lưu Chí Kiên, run lẩy bẩy nói: "Cậu ấy, cậu ấy...là Hưng Hạ, người đã giết mấy chục tên địch.
Cho nên, cậu ấy chính là người anh hùng đã bị nổ bay cánh tay của mình sao?" "Đúng!"
Tiêu Thanh hùng hồn nói: "Không có người nào như cậu ấy cả, lấy tính mạng của bản thân để bảo vệ Tổ quốc, nếu không những người các cô, có thể sống thoải mái yên ổn, ngày đêm ca hát nhảy múa được sao?" "Nếu đến hiện tại, cô còn đứng về phía của người giàu kia, vậy chức tổng giám đốc của cô, còn có khách sạn này nữa, sau này không cần thiết phải mở nữa!" “Thành thật xin lỗi! Thành thật xin lỗi!"
Tổng giám đốc vội vàng cúi người xin lỗi Lưu Chí Kiên.
Sau đó cô ta đuổi nhân viên an ninh ra, tức giận đánh họ: "Các cậu thật là to gan, dám đánh cả anh hùng, tất cả các cậu đều bị đuổi việc!" "Còn có!" Cô ta nhìn về phía Thẩm Văn Vĩ: "Từ nay về sau, chúng tôi không cho phép cậu chủ Thẩm được ra vào khách sạn Grand Hyatt nữa!" "Tôi cũng không muốn đến đây làm gì nữa!" Thẩm Văn Vĩ tức giận rời đi.
"Tôi để cho anh đi sao?"
Tiêu Thanh lạnh lùng nói.
"Anh muốn làm gì?"
Thẩm Văn Vĩ quay người lại nhìn Tiêu Thanh.
"Tôi muốn anh quỳ xuống xin lỗi người anh em của tôi!" Vẻ mặt Tiêu Thanh hết sức nghiêm túc.
"Cái gì?" Thẩm Văn Vĩ dở khóc dở cười: "Anh muốn tôi quỳ xuống xin lỗi cậu ta?" "Đúng!" "Ha ha!" Thẩm Văn Vĩ cười lớn, nói: "Tôi chính là thiếu gia của nhà họ Thẩm, đừng nói là một tên lính quèn như anh ta, cho dù có là phó sư đoàn, cũng không có tư cách khiến tôi phải quỳ xuống xin lỗi anh ta!"
Tiêu Thanh bước lên trước một bước, nằm lấy cổ áo của anh ta.
“Anh muốn làm gì?" Thẩm Văn Vĩ luống cuống.
Tiêu Thanh biết, người này có lẽ là em họ của anh, bởi anh đã nghe Thẩm Thu Mai nói rằng, nhà họ Thầm là một trong bốn gia tộc lớn ở Sơn Nam.
Nhưng, anh vẫn đưa Thẩm Văn Vĩ đi đến trước mặt Lưu Chí Kiên, để anh ta quỳ xuống, lạnh lùng nói: "Biết điều thì xin lỗi cho tôi, nếu không tôi sẽ khiến anh mất đi nửa cái mạng này, không tin anh có thể thử."
Thẩm Văn Vĩ biết, người này rất tàn nhẫn, nếu bản thân anh ta không nghe theo lời của anh, e rằng hôm nay sẽ rất