**********
“Vợ, anh sẽ không để em gả cho người khác, tuyệt đối không! Chờ anh đến cứu em! Nhất định phải chờ anh đến cứu em ra!”
Tiêu Thanh vừa lái xe vừa la hét trong lòng.
Vì anh sợ cái cô vợ vừa ngốc vừa ngọt ngào ngây thơ này của mình lại không biết thương xót bản thân.
Đã từng có hai lần trước đây nên anh sợ còn có lần ba.
Ngày trước anh nhận ra mình không thể rời khỏi người vợ vừa ngốc vừa hiền lành này được.
Hiện tại lại càng không thể Bởi vì cô đã thật sự trở thành người phụ nữ của anh, cũng là người phụ nữ duy nhất.
Anh từ nhỏ đến lớn chưa từng thích qua người con gái nào, mẹ bỏ rơi và bố không quan tâm nên khiến anh sinh ra sự sợ hãi đối với con gái, vì vậy trước khi quen biết Mục Thiên Lam thì anh chưa từng yêu đương, kết quả là chẳng biết làm sao lại trở thành chồng của cô.
Trong những ngày ở chung thì anh đã dần dần yêu cô gái này.
Từ bắt đầu quan tâm, đến cưng chiều và cuối cùng biến thành ỷ lại vào cô.
Anh cũng không biết vì lí do gì mà cô vừa đi thì lòng anh đã trống rỗng, cảm giác giống như đánh mất đi linh hồn vậy.
Cũng biết rõ là nếu không mang được cô quay về thì cả đời này chỉ sợ là sẽ sống không ra hình người mất.
“Vợ! Cho dù người trong thiên hạ vứt bỏ anh thì em cũng không thể, nhất định em phải trở về bên cạnh anh!”
Tiêu Thanh tăng tốc độ xe, gào thét tiến về phía trước.
Trong nhà họ Phương.
Người nhà của anh đang lo lắng gần chết.
“Chuyến đi lần này của Thanh quá nguy hiểm rồi, thật sự sợ nó đi không thể về!”
Lòng Tiêu Vĩnh Nhã nóng như lửa đốt.
“Đều tại tôi, đều tại tôi!”
Thẩm Thị Thu tự trách: “Nếu không phải vì tôi thì Thanh nó cũng sẽ không trở thành như vậy, nhà họ Hàn sẽ không thể ức hiếp được nó, Thiên Lam cũng không vì nó mà rời khỏi gia đình” “Tôi đúng là người có tội.
Trước kia không chăm sóc cho Tiêu Thanh, bây giờ lại hại nó, tôi thật đáng chết, đáng chết!”
Bà tự tát lên mặt mình.
“Dì à, đừng vậy mà!”
Tần An an ủi: “Mọi người đừng lo lắng, hôm nay con đã cãi lại mệnh lệnh của đại ca, con cũng phải cùng tiến cùng lùi với anh ấy, mọi người chờ chúng con đưa đại ca an toàn trở về!”
Tần An nói xong thì kêu Tiểu Hắc và Tiểu Hổ cùng đi.
“Dẫn theo chúng tôi đi cùng với!
Mấy người nữa cũng tiến lên.
“Phải an toàn trở về.
Mọi người đều phải an toàn trở về nhé!”
Người nhà Tiêu Thanh đã lo lắng gần chết.
Khoảng nửa tiếng sau.
“Mẹ, bên ngoài có mấy người nước ngoài đến, nói muốn gặp anh họ Tiêu Thanh.”
Phương Gia Lộc chạy vào nói.
“Người nước ngoài?”
Mọi người nhăn mày.
“Là địch hay là bạn?” Thẩm Thị Đông hỏi.
Phương Gia Lộc đáp: “Thái độ của bọn họ tốt lắm, chắc không phải kẻ địch đâu.
Thẩm Thị Đông cũng yên tâm hơn, đi ra ngoài cùng mọi người.
“Ha lâu!”
Một mỹ nữ tóc vàng đi từ ngoài vào vẫy tay với bọn họ.
“Xin chào, xin hỏi cô tìm anh của tôi có chuyện gì không?” Thẩm Thị Thu Mai hỏi bằng tiếng Anh.
Mỹ nữ tóc vàng cười tự giới thiệu: “Tôi là công chúa Annie của Đế quốc Ba Tư.
Là bạn với cậu Tiêu, tìm anh ấy vì có chuyện quan trọng cần trao đổi” “Trời ạ!”
Thẩm Thị Thu Mai bị doạ kinh ngạc.
“Bố, mẹ, dì nhỏ, cô ấy nói mình là công chúa của Để quốc Ba Tư, tìm anh là vì có chuyện quan trọng cần nói: “Gì cơ? Công chúa Đế quốc Ba Tư?” Tất cả mọi người đều sợ ngày người,
Công chúa Annie cười hỏi: “Cậu Tiêu đâu rồi?”
Thẩm Thị Thu chợt nghĩ đến, công chúa Đế quốc Ba Tư thì hẳn cũng có các mối quan hệ ở Trung Quốc.
Người bên cạnh cô ấy có lẽ cũng là cao thủ, vừa hay Tiêu Thanh đi mạo hiểm nên cực kì cần người đến trợ giúp, vì vậy bèn nói: “Con của tôi đi Thanh Xuân cứu vợ mình rồi, tình huống cực kỳ nguy hiểm, cô có thể giúp con tôi không?”
Công chúa Annie vội giục: “Vậy mau dẫn chúng tôi đi thôi, không thể để cậu Tiêu xảy ra chuyện được!”
Mười giờ sáng.
Thanh Xuân, nhà họ Hàn, cực kì náo nhiệt.
Ở đại sảnh có mấy chục rương sính lễ, có tiền mặt, bảo vật, đồ cổ, cũng có các loại trang sức, rực rỡ muôn màu muôn loại.
Nam nữ già trẻ đều ăn mặc đẹp đẽ với điệu bộ khoan thai đang vây quanh sính lễ vừa nói vừa cười, không ngừng nghị luận với nhau.
“Nhà họ Hàn không hổ là nhà quyền thế giàu có bậc nhất ở tỉnh Giang Nam chúng ta.
Cưới vợ mà chuẩn bị nhiều sính lễ như vậy, đúng là khí phách ngút trời!” “Sính lễ này ít nhất cũng trị giá mười lăm mười tám tỉ “Cũng không biết là con gái nhà ai tốt số vậy,