Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên TruyệnApp.
**********
Chương 764
Lại nói đến Ngô Tuệ Lan.
Từ chỗ Mục Hải Long rời đi, bà ta chạy đến chỗ Tiêu
Thanh khoe khoang.
"Nhìn đi, hai đứa nhìn đi, lần đầu tiên mẹ mua cổ phiếu, bỏ vào bốn trăm năm mươi tỷ, lập tức kiếm được ba mươi tỷ, hai đứa thấy mẹ giỏi không?"
Đám người Tiêu Thanh, Mục Thiên Làm nhìn một cái.
Đúng như dự đoán!
Ngày đó lãi đến hơn ba trăm mười tám tỷ.
"Bà thông gia thật là giỏi, ngày đầu tiên đã lời như vậy, đây là cái đà sắp phát tài" Tiêu Vĩnh Nhã khen ngợi.
Ở cùng với Ngô Tuệ Lan mấy tháng ở Cố Cảnh, ông ấy biết Ngô Tuệ Lan thích nghe lời khen nhất, vì để cho bà ta vui vẻ, ông ấy phải ra sức khen, tránh cho bà ta mất hứng, sau đó lại muốn Tiêu Thanh và Mục Thiên Lam ly dị gì gì đó, vậy thì ông ấy lại nhức đầu.
"Ha ha!" Ngô Tuệ Lan được khen rất thoải mái: "Nhờ vào lời chúc tốt lành của ông thông gia, chắc chắn tôi có thể phát tài!"
Mục Thiên Lam nói: "Mẹ, cổ phiếu thì mười người chơi hết chín người thua thiệt rồi, hay là kiềm chế lại, đừng chơi lớn như vậy, miễn cho có ngày rớt giá, mẹ cũng sẽ không có tâm tình." "Phỉ phui đi!"
Ngô Tuệ Lan bất mãn nói: "Con bé chết tiệt, dám nguyền rủa mẹ thua tiền, con có phải con gái của mẹ hay không?"
Tiêu Thanh nói: "Mẹ, Thiên Lam cũng vì tốt cho mẹ.
Hay là chơi ít một chút, đỡ phải chơi lớn tổn hại sức khoẻ." "Hừ!"
Ngô Tuệ Lan trực tiếp xệ mặt: "Nghe lời hai đứa, cả đời bà đây cũng sẽ không phát tài được!" Buổi sáng ngày hôm sau.
Ngô Tuệ Lan đổ hết tất cả tiền trong thẻ vào thị trường chứng khoán, sau đó đi tới nhà Mục Hải Long.
"Ghê gớm đấy mợ Hai, chơi thật lớn nha!"
Mục Hải Long mừng thầm, trong đầu nghĩ: "Người đàn bà này thật mẹ nó dễ gạt!" "Con nói mợ Hai nghe xem, hôm nay nguồn vốn chính còn kéo lên nữa không?" Ngô Tuệ Lan hỏi, thực ra đối với thị trường chứng khoán, một chữ bà cũng không biết, chỉ biết được từ Mục Hải Long rằng, có nguồn vốn chính kéo là có thể lời.
"Kéo, tất nhiên là kéo.
Nguồn vốn chính muốn kéo giá trị thị trường của cổ này lên đến ba trăm nghìn tỷ, bây giờ giá trị thị trường mới hơn chín mươi nghìn tỷ.
Mợ Hai đập số tiền này vào, có thể kiếm được sáu nghìn tỷ.
Đến lúc đó bán ra, đổi sang một cổ phiếu khác tiếp tục kéo, đảm bảo một năm mợ Hai có thể kiếm được ba mươi nghìn tỷ!" Mục Hải Long vẽ bánh nướng cho Ngô Tuệ Lan.
Ngô Tuệ Lan vui mừng: "Làm! Nhất định phải làm lớn!" Sau đó mở một phiên giao dịch, dưới sự điều khiển của Mục Hải Long, Ngô Tuệ Lan mua hơn chín trăm tỷ, trực tiếp kéo giá cổ phiếu liên tục.
"Mợ Hai xem đi, cộng thêm ngày hôm qua, kiếm được mười hai tỷ rồi" Mục Hải Long đưa điện thoại di động cho Ngô Tuệ Lan.
Sau khi xem, Ngô Tuệ Lan cười toe toét: "Hải Long à, mợ Hai thật hối hận vì trước kia không hợp với con.
Nếu như có quan hệ tốt với con, con đã mang theo mợ làm giàu từ sớm, bây giờ chắc cũng đã kiếm được mấy ngàn tỷ rồi!" "Nhưng mà giờ cũng không muộn, hai ngày kiếm mười hai tỷ, mợ Hai rất vui vẻ, quyết định thưởng trước cho con một trăm hai mươi triệu, không thể để con mang theo mợ Hai làm giàu không công được, đưa mợ Hai số tài khoản."
Mục Hải Long lập tức gửi số tài khoản cho Ngô Tuệ
Lan, rất nhanh đã nhận được một trăm hai mươi triệu.
"Ngày mai mợ Hai lại đến, con mang theo mợ Hai làm giàu nữa nhé."
Ngô Tuệ Lan phấn khởi rời đi, sau đó đi đánh mạt chược với đám phu nhân nhà giàu, khoe tài sản trên thị trường chứng khoán của bà ta.
"Thật giỏi nha Ngô Tuệ Lan, mới vừa chơi cổ phiếu đã kiếm được nhiều tiền như vậy, bà đúng là bậc thầy chứng khoán.
Đám rau hẹ già như chúng tôi mười mấy năm đến giờ một đồng tiền cũng không kiếm được, còn lỗ vốn hơn mấy chục tỷ!" Có một phu nhân nhà giàu hâm mộ nói.
Những phu nhân khác cũng rất hâm mộ.
Ngô Tuệ Lan miệng cười toe toét: "Không gạt mấy bà, tôi có một đứa cháu trai, biết nguồn vốn chính của cổ phiếu này muốn kéo giá trị thị trường lên đến ba trăm ngàn tỷ, vẫn còn không gian tăng tỉ giá gấp đôi.
Mấy bà muốn lấy lại số tiền bị lỗ trước kia thì ngày mai đi mua cổ phiếu này đi.
Chờ đến khi nguồn vốn chính rút lui, cháu tôi sẽ nói cho tôi, đến lúc đó tôi báo cho mấy bà rút lui, chúng ta cùng nhau làm giàu!" "Chắc là tình cảm tốt lắm nhỉ, Tuệ Lan!"
Hai bàn mạt chược, bảy vị phu nhân nhà giàu, tất cả đều xem Ngô Tuệ Lan là thần tài!
Không gian tăng tỷ giá gấp đôi, đập vào ba trăm tỷ, có thể kiếm sáu trăm tỷ, thua lỗ trong mười mấy hai chục năm nay, chẳng phải sẽ kiếm lại được tất cả sao?
Nghĩ như vậy, phu nhân nhà giàu vui mừng.
"Tuệ Lan, cháu của bà đáng tin không?" Có phu nhân hỏi.
Ngô Tuệ Lan vỗ ngực: "Tuyệt đối đáng tin, chính nó cũng mua mà.
Hơn ba trăm tỷ biến thành hơn một ngàn tám trăm tỷ rồi, lời được một ngàn năm trăm tỷ đấy!"
Nghe bà ta nói vậy, đám phu nhân nhà giàu ai cũng ngứa ngáy trong lòng.
"Tôi quyết định, ngày mai mua cổ này ba trăm tỷ!" Có một phu nhân nhà giàu quyết định.
Mấy phu nhân khác cũng dồn dập tỏ thái độ muốn mua, khiến Ngô Tuệ Lan cười không khép miệng được: "Các chị em, kiếm được tiền rồi cũng đừng quên người chị đã mang mấy bà đi làm giàu nhé!" "Chắc chắn không quên được!"
Đám phu nhân nhà giàu sôi nổi bày tỏ thái độ.
Buổi sáng hôm sau, Ngô Tuệ Lan lại đến nhà Mục Hải Long.
"Mợ quen biết bảy vị phu nhân nhà giàu, ai cũng muốn mua cổ phiếu này, cộng lại cũng khoảng ba ngàn tỷ.
Bọn họ kiếm được tiền thì sẽ cho mợ chỗ tốt, đến lúc đó mợ lại lấy chỗ tốt cho con hết." Ngô Tuệ Lan nói.
Mục Hải Long nghe vậy thì mừng rỡ, lập tức gửi tin nhắn cho nguồn vốn chính: "Hôm nay sẽ có tiền vốn đi vào khoảng bốn ngàn năm trăm tỷ, có thể ra hàng để bọn họ mua, trước tiên rút vốn ra đã.
Nguồn vốn chính trả lời: "OK!"
Cùng ngày, giá cổ phiếu lại tăng lên, Ngô Tuệ Lan lại đập vào hơn chín trăm tỷ, tổng lợi nhuận đã đạt đến gần ba trăm tỷ
Sau khi Ngô Tuệ Lan rời đi, lại đi tìm những phu nhân nhà giàu đánh mạt chược.
"Thế nào rồi cái chị em, có lời chưa?" Ngô Tuệ Lan cười hỏi.
Đám phu nhân ai cũng hồi hộp, cũng tỏ thái độ kiếm được tiền, ít cũng được mấy tỷ, nhiều thì được bảy tám chục tỷ.
"Vậy thì cảm ơn tôi thế nào đây?"
Ngô Tuệ Lan cười hỏi.
"Như vậy đi."
Có một phu nhân nhà giàu lẳng lơ nói: "Tối nay mời bà đến Dạ Lai Hương, tìm cho bà hai cậu trai, để bà vui vẻ một chút" "Không được không được!"
Ngô Tuệ Lan khoát tay lia lịa: "Tôi không phải người như vậy, chưa từng làm