**********
Mũ phượng có ở đó hay không, Mục Hải Long là người rõ ràng nhất, bởi vì mũ phượng đã bị anh ta lấy trộm đem đi bản rồi. Mà Tiêu Thanh lại đột nhiên cầm ra một bao tiền bù đắp sính lễ như vậy, cũng không quan tâm tiền đó có phải là tiền Tiêu Thanh bán đất hay không, trước mắt cứ gáng cái tội trộm mũ phượng đem bán lên trên đầu Tiêu Thanh rồi nói sau.
Anh ta tin chắc chú Hai thím Hai phát hiện mũ phượng không còn, mà tên nghèo rớt mồng tơi Tiêu Thanh lại đột nhiên có thể lấy ra được số tiền lớn như vậy, không nhận định Tiêu Thanh trộm mũ phượng cũng khó.
Đúng như dự đoán
Anh ta vừa nói ra lời kia, nụ cười của Ngô
Tuệ Lan và Mục An Quốc cũng có chút cứng đờ, hai vợ chồng trố mắt nhìn nhau đứng lên.
Mục Thiên Lam lại cả giận nói: "Mục Hải Long, xin anh nói chuyện chú ý một chút. Không nếu không có căn cứ thì đừng cắn bậy, Tiêu Thanh làm người như thế nào thì tôi rõ ràng nhất, tay của anh ấy sạch sẽ hơn anh nhiều. ít nhất anh ấy chưa bao giờ tham nhũng một đồng tiền nào của nhà, mà anh thì lại khác, thường xuyên trộm vật liệu thép của công ty đi bán đổi tiền xài vặt. Ba tôi cũng phát hiện nhiều lần nhưng lười nói anh mà thôi, cho nên anh không tư cách hoài nghi tay của Tiêu Thanh không sạch sẻ!"
Cô vô cùng nóng giận.
Lời này của Mục Hải Long không phải đang nói Tiêu Thanh trộm mũ phượng đi bán lấy tiền hay sao?
Hồi Tiêu Thanh và cô kết hôn, cô vô cùng không thích Tiêu Than. Vì để cho bà nội đuổi Tiêu Thanh đi, cô cố ý bỏ tiền trong ngăn kéo, bàn trang điểm, trên giường, nhỏ thì mấy triệu, nhiều thì hơn ba chục triệu. Mục đích là là cố ý cám dỗ Tiêu Thanh, một khi Tiêu
Thanh cầm tiền, cô sẽ có thể tìm bà nội, nói bà nội ép cô gả cho một người đàn ông tay chân không sạch sẻ, bắt bà nội đồng ý cho cô và Tiêu Thanh ly hôn.
Nhưng mà cô phát hiện mình sai rồi.
Tiêu Thanh cũng không khốn nạn như cô nghĩ. Đúng là anh nghèo thật, nhưng chỉ anh không nghèo. Cho dù tiền lương công việc giao hàng bị mẹ cô lấy hết, nghèo đến mức ngay cả thuốc lá cũng không mua nổi, nghiện thuốc lá đến mấy cũng chỉ có thể nhịn, chưa bao giờ trộm tiền đi mua thuốc lá, ngay cả thuốc lá ba để trên bàn anh cũng không rút lấy một điều.
Người đàn ông tự kiềm chế